CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 369

phía đối diện lên tiếng,”Em không phải đã nhiều chuyện chứ? Em… Chỉ là
có chút lo lắng cho anh. A Tĩnh kết hôn…”

Tưởng Nghiêm nhìn thẳng vào mắt cô rồi cuối cùng nhẹ giọng nói,

“Hôm đó em đi cùng anh nhé!”

Vào một ngày đẹp trời trung tuần, tại tầng hai được trang hoàng tao

nhã của một khách sạn, hơn chục người trong nhà cùng làm nhân chứng
cho nghi lễ kết hôn.

Nguyễn Tĩnh mặc chiếc váy cưới màu trắng thuần khiết và ôm vừa

vặn lấy cơ thể. Người đàn ông anh tuấn bên cạnh cô mặc một bộ âu phục
may sẵn màu đen. Cô em họ Mạc Tuệ Tuệ lúc sau còn kéo Nguyễn Tĩnh và
lén lút nói, “Anh rể thực sự là đẹp trai kinh khủng!”

Trở lại đại sảnh, dàn nhạc đang diễn tấu bài Dream Wedding. Ánh mắt

của cô lướt về phía bóng hình ấy. Từ xa nhìn lại, đó rõ ràng là hình dáng
tuyệt đẹp mà cô đã vô cùng quen thuộc… Nguyễn Tĩnh khẽ mỉm cười. Thật
đúng là một người làm mê đảo hàng vạn hàng nghìn cô gái!

Phía sau bỗng có người gọi Nguyễn Tĩnh. Cô quay người lại. Đối

phương ngại ngùng đưa một hộp quà cho cô, “Chúc mừng cô!”

“Cảm ơn!” Nguyễn Tĩnh cười với cô ấy và nhìn sang người bên cạnh

Thích Tần. Anh nói, “Chúc mừng!”

“…Cảm ơn!” Cô nghe thấy Khải Ngôn đang gọi mình, “Ngại quá, xin

lỗi không nói chuyện tiếp được. Hai người cứ tự nhiên nhé!”

Giữa màn đêm ồn ào náo động chốn phồn hoa, các vì sao đều được

chứng kiến một mối tình trong sáng thành thật nay đã đến hồi viên mãn.
Người có tình được ở bên nhau quả thực là chuyện rất đáng để vui mừng.
Bởi vì hôn nhân là sự kéo dài của tình yêu, kéo dài mãi tới khi mái tóc cũng
thành màu trắng xóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.