CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 45

Nguyễn Tĩnh thấy ngon thì nhận ngay, cô cười hỏi, “Buổi tối có việc

gì sao?”

“Muốn mời em đi ăn cơm tối. Không biết tôi có được vinh hạnh này

không?”

Nguyễn Tĩnh nghĩ nghĩ, “Có lẽ không được rồi!”

“Em có hẹn với bạn rồi à?” Người nào đó tỉnh bơ thăm dò.

“Có thể coi là có việc bắt buộc ạ.” Cô phải báo cáo với Nguyễn Chính

về những việc mình đã làm trong tuần này.

Trần Phàm mất lượt, Nguyễn Tĩnh rời khỏi chỗ nghỉ đi ra chơi tiếp.

“Sao mặt mày lại ủ rũ thế kia?”

Khải Ngôn nhìn người bên cạnh, anh không trả lời mà chỉ nói, “Tớ

tưởng cậu sẽ dứt điểm ván này.”

Trần Phàm nhún vai, “Chỉ có mình tớ đánh nhiều cũng không có ý

nghĩa.”

Nguyễn Tĩnh đánh được liên tiếp hai quả xuống lỗ. Tuy đã nhiều năm

cô không chạm vào bàn bi-a nhưng khi bắt đầu đánh cũng không cảm thấy
có gì khó khăn.

“Tư thế của cô ấy trông rất được!” Trần Phàm phát biểu cảm tưởng.

Triệu Khải Ngôn nhìn Nguyễn Tĩnh đang vui vẻ đứng trước bàn bi-a.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo trắng mỏng đơn giản và quần cotton màu
đen, cô đang ngồi ghé vào bàn, làn da trắng nõn dưới ánh đèn sáng trắng
tạo nên cảm giác rất mông lung, đường cong nơi gáy thật mềm mại. Cô
đang hơi nghiêng đầu, gương mặt rất chuyên chú lộ ra vẻ quyến rũ khó
cưỡng… Khải Ngôn khép mắt lại rồi cuối cùng khẽ quay mặt đi chỗ khác,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.