CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 66

việc chưa?” Cái kiểu kiếm cớ ngụy trang này đến ngay cả Triệu Khải Ngôn
cũng cảm thấy dối trá.

Đợi một hồi mà không thấy đối phương trả lời, Khải Ngôn có chút

không kiềm chế được. Anh đang muốn mở miệng nói tiếp thì nghe thấy có
tiếng người gõ gõ vào cửa kính xe. Sau đó, anh còn chưa kịp phản ứng thì
Nguyễn Tĩnh đã tự mở cửa và ngồi vào ghế phụ.

“Em xong việc rồi, giờ đang muốn tìm chỗ giải quyết bữa tối. Nếu anh

không bận thì đi cùng nhau nhé?”

“Hả? Được chứ.” Khải Ngôn lắp bắp, sống đến ba mươi mốt tuổi đầu

mà lần đầu tiên anh mới cảm nhận được thế nào là “Ngu ngốc”. Triệu Khải
Ngôn phát hiện ra gần đây mình đã thay đổi thành một con người khác, từ
lúc gặp Nguyễn Tĩnh, cả lý trí lẫn nghị lực của anh đều suy giảm rất mạnh,
mối tình đầu mơ mơ mộng mộng cũng không được một tấc so với lần này.

Khải Ngôn biết sự yếu thế của mình sẽ không mang lại bất kỳ lợi ích

nào cả, anh phải mau chóng trở lại quỹ đạo ban đầu. Nếu đã hiểu rõ tình
hình trước mắt là đơn phương yêu mến thì cách xử lý tốt nhất chính là giữ
nguyên hiện trạng. Triệu Khải Ngôn không có thói quen ép buộc người
khác, anh hiểu được tình cảm mà Nguyễn Tĩnh dành cho mình, tình hình
như thế sẽ không bao giờ xuất hiện tiết mục “Em là của anh”, vì vậy mà
hiện tại đối với anh mà nói, hai người làm bạn bè là cách an toàn hợp lý
nhất. Ít nhất tạm thời anh vẫn có thể chịu đựng được mối quan hệ quân tử
nhạt như nước ốc này.

Dọc trên đường đi, Nguyễn Tĩnh vẫn tỏ thái độ vô cùng thẳng thắn

bộc trực và cũng không có chút e ngại nào, mọi thứ vẫn giống như trước
kia khi hai người đi với nhau, giống như chưa từng xảy ra nụ hôn hôm đó,
nhưng Khải Ngôn biết nếu anh còn tiếp tục làm ra những chuyện đi quá
giới hạn thì chỉ sợ một người cũng có thể xem là phóng khoáng như
Nguyễn Tĩnh cũng sẽ bắt đầu trở nên đề phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.