CỚ SAO NÓI KHÔNG YÊU - Trang 98

Nguyễn Tĩnh cười cười, “Thật không đó? Nếu thực thế thì ở đây đúng

là có chút bất tiện.”

Nguyễn Nhàn nghiên cứu cô em một hồi mà không thấy có bất cứ biểu

hiện gì khác thường thì nghiêm trang nói, “Nó đi cũng tốt, dù sao cũng
không phải là người một nhà.”

Nguyễn Tĩnh không biết nói sao nữa, “Sao chị cứ luôn nhằm vào anh

ấy thế?”

“Nhìn không vừa mắt.”

Nguyễn Tĩnh bật cười ha hả, “Người thuận mắt chị có lẽ cũng không

có nhiều đâu.”

“Ha ha, Triệu Khải Ngôn tuyệt đối thuận mắt chị đấy.”

Nguyễn Tĩnh vừa nghe đến tên người đó thì chợt ho khan mấy tiếng,

trong đầu thoáng hiện lên hình ảnh cơ thể ẩm ướt khêu gợi của anh bên
trong căn phòng nhỏ, mọi thứ trở nên rõ ràng vô cùng. Nguyễn Tĩnh trầm
ngâm, rành rành là từ lúc đó đến giờ cô không hề nhớ tới, thế mà lúc này
sao tự nhiên hình ảnh đó lại hiện ra trong đầu nhỉ?

“Sao thế?” Nguyễn Nhàn thấy sắc mặt cô có vẻ khác thường.

“Không sao, em hơi mệt chút thôi.” Nguyễn Tĩnh day day ấn đường

rồi đứng lên, “Em đi ngủ đây. Chị cũng nghỉ sớm đi nhé.” Đi được hai bước
cô lại quay đầu và nói một câu, “Chị ít xem phim truyền hình đi. Cái người
tuyệt đối thuận mắt chị có lẽ không thích loại phim võ thuật ấy đâu.”

Nguyễn Nhàn khoát tay, “Em không quen anh ấy thì sao biết anh ấy có

thích hay không.”

Nguyễn Tĩnh gật đầu, “Cũng đúng!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.