CÔ VỢ BÉ NHỎ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC BĂNG HOẢ - Trang 379

“Y Y…….Không cần kêu, ở đây sẽ không có ai tới cứu em…….” Hô

hấp nặng nề phả trên lưng cô, quấn áo bị kéo rơi…….

“Cầu xin anh bỏ qua cho em…….Cầu xin anh…….” Duy Y còn chưa

nói dứt lời, chỉ cảm thấy một bàn tay đã đưa vào trong quần, sau một khắc,
chiếc quần nhỏ bên trong bị kéo xuống, không biết quăng ở đâu.

Duy Y thật tuyệt vọng…….Cô ước cả đời này chưa từng có gặp qua

hắn, thật là tốt biết bao.

Một đêm này, rất khuya Duy Y mới về nhà, ba mẹ đã ngủ, là Kiều

Ngự Diễm bế cô về phòng, bởi vì cô hoàn toàn không còn ý thức được.
Nước mắt cũng khô rồi, cổ họng đau rát, thân thể cũng không còn hơi sức
chống lên trọng lượng cơ thể mình.

Cô hận cái thế giới này, hận Kiều Ngự Diễm, hận tại sao mình biết

người đàn ông này, hận tại sao cô biết Kiều Y, cô hận tất cả…….

Ngày hôm sau cô lại sốt cao, không đến nhập học, chỉ có mẹ cô giúp

cô hoàn thành thủ tục.

Kiều Y cùng Ngô Soái đến thăm cô, nhưng cô ngủ mơ mơ màng

màng, đáp hai tiếng đã ngủ. Buổi tối lúc ăn cơm, ba cô đưa cô đến bệnh
viện truyền nước, rốt cuộc có chút tinh thần trở lại.

Kiều Ngự Diễm biết cô bị bệnh, buổi tối cố ý về thăm cô.

Ba cô đối với hắn bình thường, sắc mặt mẹ cô nhìn hắn thủy chung

không tốt chút nào, nhưng rốt cuộc vẫn phải cho hắn vào phòng Duy Y.

Duy Y thủy chung đưa lưng về phía hắn không nói một câu, Kiều Ngự

Diễm xin lỗi chuyên tối hôm qua, nhưng có thể thay đổi được gì chứ? Có
thể thay đổi sự tổn thương hắn gây ra cho cô sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.