CÔ VỢ BÉ NHỎ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC BĂNG HOẢ - Trang 680

nói khác, giọng nói kia nói rằng cô không được rời đi. Ba mẹ cùng bạn bè
của cô đều ở đây, cô lớn lên từ thành phố G, làm sao cô có thể bỏ đi? “Y Y,
anh đưa em đến một chỗ.” Kiều Ngự Diễm dắt tay Duy Y “Nhưng
Nicole.......”Ý của cô là không thể để Nicole ở nhà một mình.”Không
sao,chúng ta lên sân thượng!”Vì vậy Duy Y đi theo hắn lên sân thượng, chỗ
này không có gì thay đổi chỉ có hai cái ghế nằm có vẻ cũ. “Còn nhớ chỗ
này không?”. Bất chợt Kiều Ngự Diễm thấy ánh mắt Duy Y mờ mịt
“Không nhớ rõ.” "Trước kia chúng ta thường ở chỗ này ngắm trăng sao,
anh nhớ em thích nằm ở đây uống nước, có lúc em còn đem theo sách lên
đọc.......” “Đừng nói......Em thật sự không nhớ!” Rõ ràng Duy Y đang trốn
tránh quá khứ.

Kiều Ngự Diễm nhìn sắc mặt cô hơi đỏ giống như nhớ ra gì đó “Y Y,

em không mất trí nhới, đúng không?” Kiều Ngự Diễm đứng trước mặt Duy
Y, nhìn chằm chằm cô, không để cho cô có cơ hội trốn tránh.

Mấy ngày trước hắn đã hoài nghi cô không mất trí nhớ hoặc là cô đã

từng mất trí nhớ nhưng đã nhớ lại mọi chuyện rồi.

Ngày đó ở trong quán cà phê cạnh bờ biển, cô vẫn nhìn về phía biển

xa, suy nghĩ mông lung, nếu như không nhớ lại mọi chuyện thì sẽ không có
vẻ mặt như vậy, bởi vì bọn họ có thể nhớ lại.

Còn tối ngày hôm qua cô đột nhiên gọi tên Bạch Trạch Vũ, Bạch

Trạch Vũ là người cô thích có thể mở miệng gọi thì không có gì kỳ quái
nhưng Kiều Y nói đến ngay cả tên mình cô cũng không nhớ. Còn có lần
đầu tiên bọn họ gặp mặt nhau ở nhà hàng, cô cũng gọi tên hắn, vẻ mặt cùng
động tác đều biểu hiện rõ cô giống như mất trí nhớ nhưng không biết nhớ
lại được từ lúc nào.

Nhưng cô vẫn không dám đối mặt mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.