Chương 217: Chân tướng rõ ràng
“Đừng” Lâm Tử Hàn nóng nảy, nước mắt bừng lên lần thứ hai: “Tôi
cái gì cũng không có làm, tôi chỉ là muốn mang Tiểu Thư Tuyết đi ra giải
sầu mà thôi!”
“Vậy sao?” Tiêu Ký Phàm buông tay nhỏ bé của Tiểu Thư Tuyết ra,
bước hai chân thon dài đi tới, cúi người đánh giá khuôn mặt nhỏ nhắn bị
nước mắt xâm nhập thành sưng đỏ. Vẫn đang dùng sự lạnh lùng tới che
giấu sự đau lòng của mình, nếu như là giải sầu, cần phải nổi điên chạy đến
đây sao? Cần phải chạy với tốc độ bão táp 140 chạy trên đường núi sao?
Đưa tay, nâng cằm cô lên, nhìn cô: “Nói cho anh biết, Duẫn Ngọc
Hân dùng thủ đoạn gì khống chế em?”
Nhắc tới Duẫn Ngọc Hân, sự tức giận Lâm Tử Hàn thật vất vả mới
bình tĩnh lại lần thứ hai sôi trào lên, hai tay vòng qua cổ Tiêu Ký Phàm gắt
gao ôm anh, điên cuồng khóc hô: “Ký Phàm! Em cũng chịu hết nổi rồi! Em
thật sự không có cách nào nhẫn nhịn tiếp nữa! Duẫn Ngọc Hân cho Tiểu
Thư Tuyết uống sữa bột sai, cho nó uống trúc đào, trúc đào kia uống vào sẽ
chết người đó ——!”
“Anh đã nói rồi, Duẫn Ngọc Hân cô ta không dám!” Tiêu Ký Phàm
trầm tĩnh vỗ về vai cô.
“Cô ta dám! Cô ta sớm đã muốn hại chết Tiểu Thư Tuyết! Cô ta đã
biết anh là Lãnh Phong, cô ta dùng cách này tới uy hiếp em rời xa anh!
Bằng không sẽ đến chỗ Vân Phi tố giác anh, còn muốn hại chết Thư Tuyết!
Ký Phàm! Em có thể rời khỏi anh, nhưng mà em không thể mắt mở trừng
trừng nhìn anh chết đi, không thể mắt mở trừng trừng nhìn cô ta thương tổn
Tiểu Thư Tuyết, như vậy quá tàn nhẫn, em thực sự sắp chịu hết nổi rồi!”