CÔ VỢ BỎ TRỐN CỦA SÁT THỦ TỔNG TÀI - Trang 1137

Khiết: “Đến đây đi, vẽ một con rùa trên mặt nó nhá” Cô cũng không có
quên tình cảnh bé con này vẽ con rùa trên đùi cô, là thời gian nên báo thù.

“Không mà… Người ta muốn vẽ con mèo nhỏ” Tiểu Thư Tuyết

không nghe theo mà lắc đầu, Vương Văn Khiết kéo cô bé từ trong lòng
Lâm Tử Hàn rồi ôm lấy: “Được rồi, chúng ta đi vẽ con mèo nhỏ, đừng ở
chỗ này làm bóng đèn” Khi nói chuyện, ôm cô bé đi ra phòng hóa trang.

Cánh cửa phòng hóa trang vừa đóng, Tiêu Ký Phàm liền khẩn cấp

ôm lấy Lâm Tử Hàn từ trên ghế trang điểm, dè dặt kéo vào trong lòng, môi
đã phủ lên mặt cô. Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Tử Hàn nghiêng đi, xấu
hổ nói: “Đừng! Phá hỏng lớp trang điểm của em, Văn Khiết sẽ tức giận”

“Không có việc gì, cùng lắm thì anh tăng lương gấp ba cho cô

ấy” Bàn tay ấm áp của Tiêu ký nâng đầu nhỏ của cô. Không để cho cô có cơ
hội thoát đi.

“Trên mặt em có phấn trang điểm…”
“Không có việc gì, độc không chết anh” Tiêu Ký Phàm không

chút nào cố kỵ hôn lên, bất kể cô có trang điểm hay không, bốn viên đạn
cũng không bắn chết anh, còn sợ phấn son bột nước ấy sao?

Lâm Tử Hàn tuy là nói như thế, nhưng khi bị anh kiên định ép

buộc, kháng nghị nho nhỏ biến thành ái ngữ triền miên, môi răng hai người
quấn lại. Trái tim đập loạn…

~~~~~~~~

“Ai nha ba dượng... Chị con sao còn chưa đi ra nha?” Lâm Tử Y

nắm áo Lâm Trúc giống như một nông dân Afghanistan, lo lắng kêu lên.

“Gọi ta là chú hai!” Lâm Trúc quay mặt sang gào thét, thấp giọng

trách cứ cô.

“Chú hai, chị con không phải là lâm trận bỏ chạy chứ?” Lâm Tử

Y nhắc lại, đột nhiên muốn cô đổi giọng gọi chú hai, cô làm sao có thể nhớ
được chứ.

“Con phù dâu, sao lại hỏi ta?” Lâm Trúc tức giận nói, Lâm phu

nhân bên cạnh cười tươi: “Đúng nha, Tử Y, không thấy cô dâu cũng là trách
nhiệm của con nha”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.