Lâm Tử Hàn sửng sốt, anh biết cô trốn tránh anh? Cũng không phải là
trốn tránh sự nhiệt tình của anh, trốn tránh sợ anh ép hỏi cô chuyện của cô
cùng Lãnh Phong, bởi vì cô căn bản đơn giản là người xa lạ với anh ta , hơn
nữa cùng đã lâu chưa thấy qua, có lẽ sau này cũng sẽ không có cơ hội gặp
lại nữa.
“Em không có”. Lâm Tử Hàn giả ngu nói.
“Nếu không có, anh hỏi lại em một lần, em cùng Lãnh Phong rốt cuộc
là quan hệ như thế nào”. Quả nhiên, lại là vấn đề này.
Lâm Tử Hàn thầm kêu lên một tiếng dưới đáy lòng, lắc đầu nói:
“Quan hệ gì cũng không có”.
“Em nói dối”.
“Thật không có, nếu có một chữ lừa anh, trời nổi sấm sét!” Lâm Tử
Hàn lớn tiếng nói.
Đỗ Vân Phi nghi ngờ đánh giá cô: “Anh ta có thật là bạn trai trước
đây của em?”
“Đúng vây…, nhưng thời gian rất ngắn, bởi vì anh ta rất lăng nhăng”.
Xin lỗi, Lãnh đại hiệp, cô âm thầm nói trong lòng.
“Tốt lắm, em nói cho anh biết tên thật của anh ta là gì? Em là bạn gái
của anh ta, thậm chí ngay cả tên thật của anh ta cũng không biết sao?”
“A? Lãnh Phong không phải tên thật của anh ta sao?” Lâm Tử Hàn
kinh ngạc nói.
Đỗ Vân Phi thấy cô nghi hoặc, nói: “Lãnh Phong người này xuất quỷ
nhập thần, tư liệu cá nhân trống rỗng, căn bản là không có ai biết thân phận
chân thật của anh ta”.