“Vậy sao?” Lâm Tử Hàn hiện tại rất kinh ngạc, trên mặt lộ ra biểu
hiện sùng bái.
Đỗ Vân Phi nhìn vẻ mặt sùng bái của cô, trong lòng đặc biệt cảm thấy
chán ghét, trêu đùa: “Em không phải là bị người ta đùa bỡn, ngay cả tên
họ anh ta là gì cũng không biết sao?”
“Này, đừng nói khó nghe như vậy có được hay không, làm sao anh
biết không phải là em bỏ anh ta”.
Đỗ Vân Phi đột nhiên nghĩ quanh co, nghiêng đầu đánh giá Tiểu Thư
Tuyết đang ở một bên chơi vui vẻ, vội la lên: “Tiểu Thư Tuyết không phải
là…”
“Đương nhiên không phải!” Lâm Tử Hàn ngắt lời anh, nói: “Em đã
nói rồi, em đã kết hôn”. Mặc dù mới có một ngày, đó cũng coi như là có đi?
Hơn nữa, hiện tại thủ tục ly hôn còn chưa làm, vẫn kéo dài ở đó.
Đỗ Vân Phi thoáng vui vẻ trong lòng, nghiêm túc nói: “Lãnh Phong
là một nhân vật rất nguy hiểm, sau này em cố gắng tránh xa anh ta một chút
biết không?”
“Anh ta phạm tội gì?” Lâm Tử Hàn hiếu kỳ hỏi.
“Cảnh sát nghi ngờ anh ta có liên quan đến vụ án Viên Kim cương
hình quả lê”.
“Lại là kim cương”. Lâm Tử Hàn than nhẹ một tiếng, những phần tử
hắc đạo này, suốt ngày chỉ tranh chấp mấy thứ mà chung quy chỉ có anh
chết tôi sống, rốt cuộc có đáng giá hay không đây!