CÔ VỢ BỎ TRỐN CỦA SÁT THỦ TỔNG TÀI - Trang 568

Đáng tiếc, nữ hầu ở chỗ này đều chỉ nghe Lãnh Phong, dù cho cô gọi

đến khản cổ, cũng không có ai để ý cô.

Lâm Tử Hàn lảo đảo đuổi theo, khi đi qua bên người Lãnh Phong,

cánh tay bị anh chặn giữ lấy, bắt trở về.

Trên mặt của anh, là lạnh lùng vô tận, bất đồng với lạnh lùng của dĩ

vãng, Lâm Tử Hàn sững sờ trừng mắt nhìn anh, không rõ anh rốt cuộc nghĩ
muốn thế nào!

Lãnh Phong cúi người tới gần mặt cô, lạnh lùng liếc cô, mỉa mai nói:

“Chỉ mới ba ngày không gặp con bé mà thôi, em lại chịu hết nổi rồi?”

“Anh tên tiểu nhân vô sỉ này, mang con ra uy hiếp tôi tính gì là đàn

ông?” Lâm Tử Hàn căm giận mà trừng mắt nhìn anh, mắng.

“Tôi chẳng qua là mang theo Thư Tuyết đi ra ngoài chơi một vòng,

sao lại uy hiếp được em chứ?”

Nước mắt của Lâm Tử Hàn chảy xuống, tức giận đến chửi ầm lên nói:

“Anh có biết tôi ba ngày nay sống như nào hay không? Anh không có con
gái, căn bản không cảm nhận được loại đau đớn vì mất con này, tôi…!”

“Em cảm thấy em ba ngày nay qua rất dài dằng dặc có đúng không?”

Lãnh Phong cắt ngang cô, gắt gao nắm chặt cánh tay cô, nghiến răng nghiến
lợi nói: “Vậy em cảm thấy ba năm không dài? Ba Tiểu Thư Tuyết thất lạc
con gái ba năm, em lẽ nào thì không cảm thấy dài?”

“Cái gì ba năm?” Lâm Tử Hàn thu nước mắt, nghi hoặc quan sát

anh, không có việc gì nói đến ba Tiểu Thư Tuyết để làm chi? “Anh căn bản
không phải là ba đứa bé này” Con vịt sợ nhất chính là loại chuyện này, làm
sao có thể muốn con ghẻ? Nói nữa, cũng không thể để cho cô gả cho một
con vịt chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.