CÔ VỢ NHỎ CAY CÚ KHÔNG CHỌC ĐƯỢC - Trang 29

Phương Lỗi âm thầm báo cho mình chớ đem người tôi hù dọa chạy

mất, hơi quay mặt sang, thanh thanh cổ họng, “Trần tiểu thư thật sao? Xin
chào, tôi là Phương Lỗi, là bác sĩ trưởng phòng khám bệnh này.”

Cho dù đè nén lần nữa, nhưng mắt anh vẫn nhịn không được chuyển

đến trên mặt cô lần nữa.

Khi bị người tôi nhìn thẳng tắp như vậy, bọn họ phần lớn cũng sẽ theo

bản năng tránh đi tầm mắt, cho nên Trần Hoa Nghiên cũng không có thói
quen cùng người lạ nhìn thẳng vào nhau như vậy.

Trần Hoa Nghiên mất tự nhiên tránh xa tầm mắt kia, chỉ có cảm giác

biểu hiện của mình giống như một nữ sinh mười lăm mười sáu tuổi, hoàn
toàn mất đi bình tĩnh bình thường.

“Chào anh.”

“Trần tiểu thư, ngồi xuống trước.” Thấy cô quay mặt đi, Phương Lỗi

có chút thất vọng, nhưng vẫn là lấy phong độ, mời cô ngồi vào ghế sa lon
mềm mại màu sáng kia.

Không tiếp tục cùng anh nhìn nhau, thần kinh Trần Hoa Nghiên cũng

không có được thả lỏng, chỉ là thân thể của cô còn không có tỉnh táo lại,
trong lúc đi lại cứng rắn tựa như người máy vậy.

Đợi cô ngồi lên trên ghế sa lon, Phương Lỗi ngồi đối diện cô, cái góc

độ này tốt vô cùng, thứ nhất không ngại anh tiếp tục nhìn cô, thứ hai cũng
sẽ không khiến cô cảm thấy mình quá mức đến gần.

“Trần tiểu thư, cô đối với mình có bộ phận gì không hài lòng sao?”

Anh theo lệ mở miệng hỏi, chỉ là trong lòng không cảm thấy cô có chỗ nào
cần thay đổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.