cũng không có nói cái gì nữa, chỉ là đem ý nghĩ muốn chỉnh hình mắt mình
nói cho anh biết một lần nữa.
Nhưng mà thật không ngờ lần đầu tiên cô nói thì Phương Lỗi không
có phản ứng gì, nhưng khi nói lại lần thứ hai, Phương Lỗi thế nhưng cả
người từ trên ghế salon bật lên, dọa cô một cú sốc.
Cô còn sững sờ chưa tỉnh hồn lại, Phương Lỗi đối diện cũng đã dùng
âm thanh xấp xỉ gầm thét rống to: “Không cho phép! Tôi không cho phép
cô động vào đôi mắt này!”
Anh quả thật chính là khó có thể tin, cô gái này lại muốn hủy diệt ước
mơ anh tha thiết tìm kiếm đôi mắt to tròn nhiều năm như vậy.
Anh quá kích động, hoàn toàn quên rằng anh đối với cô mà nói chỉ là
một người xa lạ, chỉ là một bác sĩ, căn bản cũng không có tư cách đi ngăn
cản cô, không cho phép cô thay đổi đôi mắt của cô.
Trần Hoa Nghiên phục hồi lại tinh thần, phản ứng đầu tiên chính là
cầm túi xách xoay người đi.
Có ai sẽ chịu được đối mặt một người xa lạ đang mắng mình mà mặt
không đổi sắc, ít nhất là cô Trần Hoa Nghiên không làm được!
“Đợi đã nào…!” ý thức được việc mình làm khác thường chậm nửa
nhịp, Phương Lỗi lập tức đuổi lên trước, ngăn lại Trần Hoa Nghiêntức giận
đang muốn rời đi.
Trần Hoa Nghiên không muốn xông ra, theo lời dừng bước, nhưng là
một đôi mắt nhìn anh chằm chằm, biểu tình bất mãn không vui lộ ra không
bỏ sót.
Cô ngừng lại, nhưng là Phương Lỗi còn không có nghĩ kỹ nói những
gì tiếp theo, tài ăn nói khéo léo ở trước mặt cô, cư nhiên không phát huy