Nhưng mà tình hình này chắc không được.
- Sao vậy?Hai người kia gặp chuyện gì à?
- Không...không có chuyện gì. Là việc mừng. Họ chuẩn bị cưới.
- Ồ, kiểu tình yêu như sáp nhập trong kinh doanh đó hả?
- Thật ra thì hai người đấy sống với nhau từ hồi sinh viên. Phải tổ chứ đám
cưới vì...lỡ kế hoạch.
- À...Thạch gật đầu vẻ thông hiểu.
- Chính vì việc cưói hỏi và đứa nhỏ này mà em không thể rút khỏi Molly
được. Hai người họ từ lâu rồi không còn thiết kế gì nữa. Họ may đo bình
thường và nhận hợp đồng gia công. Chỉ còn em thiết kế và nhận làm theo
đặt hàng độc quyền.
- Vậy thì Đan càng phải rút vốn làm riêng chứ! Chung với họ làm sao mà
sòng phẳng được.
- Mắc mớ là em vẫn dùng tên MOlly để liên hệ với khách hàng và khi có
hợp đồng kiểu như thiết kế cho một ngôi sao nào, vẫn dùng thợ của Molly.
Quần áo đó vẫn gắn mác Molly. Việc chia lợi nhuận những hợp đồng kiểu
này không đến nỗi. Mỗi tháng ít nhất em cũng có một hoặc hai hợp đồng
kiểu này, có hợp đồng lên đến chục triệu.
- Nếu Đan rút đi thì họ cũng chỉ mất mỗi khoản chia lợi nhuận đấy thôi mà.
Tuy vài triệu một tháng cũng không nhỏ nhưng làm gì đến nỗi phải giữ
bằng được.
- Không anh ạ, bây giờ Molly vẫn được nhắc đến vì đã may ào dài cho diễn
viên này, trang phục biểu diễn cho ca sĩ kia nên mới có nhiều khách hàng
bình thường nghe tiếng ham đến may, sẵn sàng chịu giá cao. Nếu em rút
vốn, Molly sẽ không nhận hợp đồng độc quyền nữa. Họ sẽ mất tiếng, và
sau đó tất nhiên khách thường cũng mất. Vì giá may ở Molly cao hơn mặt
bằng chung khá nhiều...
- À vậy thì khó rồi!
- Đó là chưa kể nếu em không đi du học mà mở tiệm mới, sẽ có một số thợ
giỏi ở Molly đi theo.
- Nếu thế thì càng tệ.
- Vì vậy nên em mới không nỡ. Nếu em đi là họ sẽ lao đao. Tiền cưới đã