CỘI RỄ - Trang 164

CỘI RỄ

Alex Haley

www.dtv-ebook.com

Chương 29

Kunta cảm thấy hầu như ngày nào Binta cũng làm nó bực bội về một

cái gì đó. Không phải do bà làm cái này hay nói cái kia, mà là bằng những
cách khác - lối ngó nhìn, giọng nói - Kunta có thể đoán là bà không đồng ý
một cái gì về nó. Tệ nhất là những khi Kunta có thêm những vật mới mà
Binta không đích thân kiếm được cho nó. Một buổi sáng, mang bữa điểm
tâm đến cho nó, Binta suýt đánh rơi bát mạch kê bốc hơi xuống người
Kunta, khi bà thấy nó mặc chiếc áo dài đầu tiên không phải do chính tay bà
khâu. Cảm thấy có lỗi vì đã đánh đổi một tấm da linh cẩu lấy chiếc áo đó,
Kunta tức tối không giải thích gì cho mẹ rõ cả, mặc dầu nó có thể thấy bà
phật ý sâu sắc.

Từ sáng hôm ấy, nó biết rằng Binta sẽ không khi nào mang bữa ăn đến

cho nó mà không đưa mắt củ soát mọi thứ trong lều để xem có gì khác
không liên quan với bà - một chiếc ghế đẩu, một cái chiếu, một cái chậu,
một cái đĩa hoặc một cái nồi. Nếu có cái gì mới xuất hiện, đôi mắt sắc sảo
của Binta ắt không bao giờ để lọt. Những lúc như vậy, Kunta thường ngồi
đó, tức sôi lên trong khi bà làm ra bộ bất cần và không thèm để ý, như nó
đã bao lần thấy bà xử sự thế đối với Ômôrô, và hai bố con Kunta đều biết là
Binta rất nôn nóng muốn ra chỗ giếng làng gặp các bạn nữ để lớn tiếng than
thở nỗi niềm - điều mà tất cả mọi phụ nữ Manđinka đều làm khi có chuyện
bất hòa với chồng.

Một hôm, trước khi mẹ mang bữa sáng tới, Kunta nhấc một chiếc lẵng

đan rất đẹp của Jinna M’Baki một quả phụ ở Jufurê, tặng nó, đem để ngay
bên trong cửa lều, chắc mẩm mẹ nó sẽ vấp phải. Nó chợt nghĩ ra là người
đàn bà góa ấy thực ra chỉ trẻ hơn Binta một chút. Hồi Kunta còn là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.