Arập. Trong ánh lửa chập chờn, Kunta ngắm nhìn Jaliba bắt đầu nện rất
nhanh và sắc gọn những khuỷu xù xì của bộ dùi gấp khúc lên nhiều chỗ
khác nhau của mặt trống. Đó là một thông điệp khẩn cấp mời pháp sư ở gần
nhất đến làng Jufurê để đuổi tà ma đi.
Không dám ngước lên nhìn trăng, dân làng vội vã về nhà và sợ hãi vào
giường nằm. Nhưng, từng quãng một trong đêm, tiếng thoại của những
chiếc trống ở xa các làng khác cũng lặp lại lời của Jufurê kêu gọi pháp sư.
Run rẩy dưới tấm chăn da bò, Kunta đoán là trăng non ở chỗ họ cũng bị
mây phủ.
Ngày hôm sau, những người thuộc lứa tuổi Ômôrô có nhiệm vụ giúp
trai làng canh giữ những cánh đồng sắp chín chống lại sự quấy nhiễu của lũ
khỉ đầu chó và chim đang vào kỳ đói. Bọn con trai ở lứa kafô thứ hai 1
được dặn dò là phải đặc biệt cảnh giác khi chăn dê, còn các bà, các mẹ thì
quanh quẩn chăm nom bày trẻ sơ sinh và chập chững sát sao hơn lúc bình
thường. Những đứa lớn nhất trong lứa kafô đầu tiên, vào tầm Kunta và
Xitafa được căn dặn là phải chơi bên ngoài làng, quá hàng rào cao một
quãng ngắn, ở đó chúng có thể quan sát kỹ xem có người lạ mặt nào lại gần
cây lữ khách cách đấy không xa. Chúng nó làm theo như vậy, nhưng hôm
ấy không thấy ai tới cả.
Đến sáng hôm thứ hai, người đó mới tới - một ông cụ rất già chống
một cây gậy gỗ và đội một bọc lớn trên cái đầu hói. Phát hiện thấy ông lão,
bọn trẻ nhào trở về qua cổng làng, vừa chạy vừa la. Già Nyô Bôtô chồm
dậy, tập tễnh bước và bắt đầu nện vào chiếc trống lớn tôbalô gọi cánh đàn
ông từ đồng ruộng hối hả bổ về làng một lát trước khi pháp sư tới cổng và
bước vào làng Jufurê.
Trong khi dân làng tập hợp quanh ông pháp sư bước tới cây bao báp
và thận trọng đặt cái bọc xuống đất. Bất thình lình ngồi xệp xuống, ông lắc
lắc một cái túi da dê rúm ró, đổ ra một đống những vật khô đét, một con rắn
nhỏ, một cái xương hàm linh cẩu, những chiếc răng khỉ, một cái xương