CỘI RỄ - Trang 533

"Bộ dư bác í chẳng thiết gì nữa," Kunta nói.

"Xem vẻ đúng là dư thế. Bác í cứ lầm lầm lì lì, thậm chí gần dư không

buồn gật đầu chào ai nữa, chỉ bằng lòng nhận Kitzi mang cơm đến và ngồi
mới bác í trong khi bác í ăn. Độc chọi có mình nó là bác í còn muốn quan
hệ tí chút. Thậm chí không chơi bời chuyện trò cả mấy mình nữa"

"Phần vì cái bịnh sốt tràn lan gần đây", Kunta mệt mỏi nói, "tui chả có

mấy thì giờ hoặc hơi sức đâu mà thăm thú ai".

"Phải tui đã để ý thấy thế, mình đừng có ngồi đây suốt nửa đêm, mình

vào giường ngủ luôn đi".

"Mặc tui, tui vuỗn khỏe mà".

"Không, mình không khỏe đâu!" Bel nói, giọng dứt khoát, cầm lấy tay

anh, đỡ anh đứng dậy dẫn đến buồng ngủ và anh không kháng cự thêm nữa.
Kunta ngồi ở mép giường trong khi chị cởi quần áo ngoài cho anh, rồi anh
nằm xuống, thở dài.

"Xoay người đi tui xoa lưng cho".

Anh làm theo và chị bắt đầu nắn bóp lưng anh bằng những ngón tay

cứng lại.

Anh nhăn mặt.

"Sao thế? Tui nắn có mạnh tay lắm đâu!".

"Không sao cả".

"Chỗ này cũng đau à?" Chị vừa hỏi vừa ấn xuống phía dưới gần thắt

lưng.

"Úi".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.