CỘI RỄ - Trang 578

"Cái hồi ông chủ kiếm được ba mươi mẫu đầu tiên mí gã nhọ đầu tiên

tên Joóc, dư thằng bé của cháu í, thì nơi nầy dặt là rừng, mỗi mẫu chỉ đáng
giá năm xu", một buổi chiều, bác Pompi nói. "Ông í rành là bắt gã nhọ làm
việc đến chết". Thấy Kitzi há hốc miệng, bác Pompi dừng lại: "Sao thế?"
bác hỏi. "Không bác ạ, không sao cả", Kitzi mau chóng trấn tĩnh lại và bác
Pompi kể tiếp.

"Khi ta đến đây, ông chủ đã có gã nhọ tội nghiệp í được một năm, nào

chặt cây, đào bật gốc lên, nào phát bụi đủ để cày và gieo trồng vụ thứ nhất
của ông í. Rồi một hôm, ta mấy gã nhọ í đang xẻ gỗ làm ván, chính dững
cái ván để dựng ngôi đại sảnh kia kìa". Bác Pompi chỉ. "Lạy Chúa, ta nghe
thấy một tiếng gì lạ hoắc, và ngước mắt lên khỏi đấu cưa đằng ta. Hai mắt
gã nhọ Joóc í long lên sòng sọc, anh ta níu lấy ngực mình và gục xuống
chết - gọn ghẽ có thế thôi".

Kitzi chuyển sang chuyện khác. "Từ khi đến đây, cháu cứ nghe thấy

mọi người nói chuyện gà chọi. Trước đây, chả mấy khi cháu nghe…"

"Ô, rành là ta nghe ông chủ nói họ chơi gà chọi với cái bang Vơjinia

í", Malizi nói. "Ta đồ chừng dững cuộc í không ở gần chỗ nầy".

"Bọn ta cũng chả có ai biết gì nhiều về cái nầy", bác Pompi nói,

"ngoại trừ đó là một giống gà trống đặc biệt sinh ra và được nuôi để giết lẫn
nhau, và người ta đánh cá hàng đống tiền vào chúng nó".

Chị Xerơ phụ họa: "Độc có mỗi một người có thể nói cho mi biết thêm

về gà chọi là cái ông già nhọ Mingô sống luôn ở đó với bọn nó".

Thấy Kitzi ngạc nhiên há hốc mồm, Malizi thốt lên: "Thì ta đã bỉu

mầy từ hôm đầu mầy đến đây mà. Có điều là mầy chưa trông thấy ông í".
Chị cười. "Mới lị, có thể mầy chẳng bao giờ nhìn thấy ông í cơ!".

"Ta ở đây đã mười tư năm", chị Xerơ nói, "thế mà ta chưa trông thấy

cái ông nhọ í đến quá tám, mười bận! Rành ông í ưng ở mấy gà hơn mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.