CỘI RỄ - Trang 627

biết dững chuyện bố chí để xảy ra vào lúc nửa đêm hôm í, thế rồi người da
trắng túa ra khắp nơí, bắt bớ, đánh đập và tra tấn dân nhọ bắt khai ra dững
tên nổi loạn. Đến bi giờ, họ đã treo cổ hơn ba mươi nhọ và đâu đâu họ cũng
ruồng bố dân nhọ, i dư ở vùng này bi giờ, cơ mà dữ nhất là ở Nam Calini.
Đuổi các nhọ tự do ở Sacletơn, đốt nhà họ, cả dững cha cố nhọ nữa, đóng
cửa nhà thờ của họ, viện cớ rằng thay vì giảng đạo, họ lại đi dạy cho nhọ
biết đọc biết viết"…

Joóc lại cố gắng lôi Tseriti về phía lều. "Anh có nghe em nói không

nào?" cô nói, hoang mang cao độ "Anh về đi kẻo có tên tuần cha nào trông
thấy anh, nó bắn đấy!"

Joóc cãi rằng bên trong lều cô là an toàn, chẳng sợ tuần cha tuần bố gì

cả, đồng thời cũng làm nguôi dịu được nỗi cuồng si của nó đối với cô,
nguyên nhân thúc đẩy nó bất chấp nguy cơ bị bắn bỏ, liều mạng tới đây.

"Em đã biểu anh mà, KHÔNG!"

Cáu tiết, cuối cùng Joóc đẩy rúi cô về phía sau, "Được, vậy thì xéo!".

Nó cay đắng chạy trở lui con đường lúc nãy, phẫn uất nghĩ giá mình đến
Bulơ ngay từ đầu, vì bây giờ đã quá muộn không kịp nữa rồi.

Sáng ra, Joóc nói với bác Mingô: "Đêm qua, cháu lén thăm mẹ cháu,

cô Malizi kể cho cháu nghe dững chuyện cô í nghe ông chủ nói mấy bà chủ
về vụ nổi loạn nọ"… Tuy không chắc bác Mingô có tin câu chuyện đó hay
không, nó cứ kể tiếp những điều Tseriti đã nói, và ông lão nghe rất chăm
chú. Để kết thúc, Joóc hỏi: "Làm sao mà dân nhọ ở quanh đây lại bị bắn vì
chuyện gì gì đó ở mãi tận Nam Calini, bác Mingô?"

Bác Mingô nghĩ một lúc rồi mới nói: "Tất tật người da trắng sợ dân

nhọ ta lúc nào đó tổ chức lại mấy nhau cùng nổi dậy"…Bác khịt mũi giễu
cợt. "Cơ mà dân nhọ thì chả bao giờ làm gì cùng mấy nhau". Bác ngẫm
nghĩ một lát nữa, "Cơ mà cái chuyện bắn, giết mầy nói rồi sắp êm đi, dư

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.