CỘI RỄ - Trang 626

tiếng đồng hồ qua các cánh đồng đến lúc tới chỗ ẩn ở lùm cây hồ đào, từ đó
nó vẫn chúm miệng tu huýt gọi người tình. Khi đã huýt còi bốn lần mà vẫn
không thấy cái tín hiệu "thẳng tiến" quen thuộc - một ngọn nến lập lòe vẫy
thoáng chốc ở cửa sổ Tseriti - nó bắt đầu lo lo. Đúng lúc sắp sửa rời chỗ
nấp, định cứ lẻn bừa vào thì nó thấy có cái gì chuyển động trong lùm cây,
hướng về phía nó. Đó là Tseriti. Joóc lao tới ôm chầm lấy, nhưng Tseriti chỉ
để cho nó ôm hôn rất ngắn rồi đẩy ra ngay.

"Có chuyện gì thế, em bé?" nó hỏi, mùi thân thể thơm như xạ của cô

gái khiến nó bừng bừng đến nỗi hầu như không thấy thoáng run rẩy trong
giọng nói của cô.

"Anh là anh dại dột nhất, bi giờ mà dám lẩn quất, bọn tuần cha bắn bỏ

vô khối nhọ đấy!"

"Ờ, thế thì ta vào lều em vậy!" Joóc nói, lại đưa tay quàng lấy thân

Tseriti. Nhưng một lần nữa, cô lại giãy ra.

"Anh làm dư anh không nghe thấy gì về chuyện nổi loạn í!"

"Anh biết là có một vụ dư thế, có vậy thôi"…

"Thế thì em nói cho anh nghe" và Tseriti kể là cô nghe lỏm thấy ông

bà chủ nói rằng người cầm đầu, một thợ mộc da đen tự do, đọc thông Kinh
Thánh, tên là Đenmac Vêxi đã bỏ bốn năm bày mưu tính kế trước khi tâm
sự với bốn người bạn thân cận; mấy gã này giúp anh ta chiêu mộ và tổ chức
hàng trăm người da đen tự do và nô lệ ở thành phố. Bốn tốp vũ trang khá
mạnh chỉ chờ hiệu lệnh là chiếm các kho vũ khí cùng các tòa nhà chủ chốt
khác trong khi những nhóm khác sẽ đốt tất cả những gì có thể đốt ở trong
thành phố và giết mọi người da trắng họ bắt gặp. Lại có cả một đoàn xà ích
da đen sẽ lái những xe bò, xe ngựa, xe chở không lá chắn, xe mui, phóng
bạt tử khắp nơi để làm rối loạn và ngăn không cho người da trắng tập hợp
lại. "Dưng mà sáng chủ nhật í, một nhọ khiếp đảm đã báo cho ông chủ hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.