CỘI RỄ - Trang 661

CỘI RỄ

Alex Haley

www.dtv-ebook.com

Chương 94

Sáng ngày cưới Joóc-Gà vào tháng tám năm 1827, khi măt trời lên,

chú rể đang hăm hở bắt bản lề sắt vào cái rầm cửa gỗ sến của căn nhà gỗ
hai buồng còn dở dang. Làm xong, anh chạy bổ ra chuồng ngựa, hối hả đội
về cánh cửa mới mà bác Pompi đã chạm khắc và quét bằng nước vỏ quả óc
chó đen nghiền nát, lắp nó vào chỗ. Rồi, lo lắng đưa mắt nhìn mặt trời đang
lên cao, anh ngừng lại đủ để ngốn chiếc bánh xăngđuých kẹp xúc xích mà
mẹ anh đã gần như ném cho anh tối hôm trước trong cơn giận giữ vì cái
chuỗi dài những lần lữa, lý do, ngứt đoạn và đi đây đi đó của anh. Anh đã
đợi quá lâu và tiến hành quá chậm đến nỗi cuối cùng, mẹ đã bảo mọi người
khác chẳng những đừng giúp anh gì nữa, mà còn chấm dứt mọi lời động
viên đối với anh.

Tiếp đó, Joóc-Gà đổ đầy vôi tôi và nước vào một chiếc thùng lớn,

khuấy mạnh và nhúng thật nhanh cái chổi vào vũng lầy nhầy đó, rồi bắt đầu
quét trắng mặt ngoài của lớp ván xẻ còn xù xì. Cuối cùng, vào quãng mười
giờ, anh lùi lại, người cũng dính vôi trắng lốp như vách nhà, để ngắm nghía
công việc đã hoàn thành. Hãy còn khối thời giờ, anh tự nhủ. Anh chỉ còn có
việc tắm rửa, mặc quần áo và lên xe đi hai tiếng đồng hồ đến đồn điền Mêc
Grigo, ở đó lễ cưới sẽ bắt đầu từ một giờ.

Chạy đi chạy về từ nhà đến giếng, anh đổ ba xô nước đầy vào cái chậu

mạ mới ở phòng ngoài. Vừa nghêu ngao hát vừa kì cọ, anh mau lẹ lau khô
người, rồi choàng chiếc khăn tắm bằng vải bao bì tẩy trắng, chạy vào phòng
ngủ. Sau khi xỏ chân vào chiếc quần đùi vải bông, anh mặc chiếc sơmi
xanh ngực hồ cứng, quần vàng, tất đỏ và áo vettông vàng có đai lưng và
cuối cùng đi đôi giày màu da nhạt mới toanh; tất cả những cái đó, anh đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.