CỘI RỄ - Trang 668

ông chủ". Cô ngập ngừng rồi nói thêm theo cái cách chân thực của mình:
"Dưng khi anh í hiểu ra rằng không người đàn ông nào được tòm tem với
con trước khi nhảy chổi thì, lạy Chúa, anh í nổi cơn tam bành lên chứ!
Thực tế, có lần con thôi không gặp lại anh í nữa. Chả biết cái gì ốp anh í,
dưng mà con muốn cười chết ngất cái đêm anh í hớt hải chạy đến biểu:
"Nầy, chúng mình lấy nhau đi!"

"Ờ, rành là mẹ mừng là nó còn biết làm thế!" Kitzi nói. "Cơ mà bi giờ,

các con nên vợ nên chồng rồi, gái ạ, mẹ muốn nói thẳng điều mẹ tâm niệm.
Mẹ muốn có mấy đứa cháu!".

"Cái í thì chả có gì là dở, mẹ Kitzi ạ. Là vì con cũng muốn có mấy đứa

con, dư mọi phụ nữ khác."

Hai tháng sau, khi Matilđa báo tin mình có mang, Kitzi mừng quýnh.

Việc con trai mình sắp sửa thành bố khiến bà nghĩ đến cha mình - nhiều
hơn bao giờ hết trong những năm qua - và một tối, khi Joóc-Gà lại đi xa,
Kitzi hỏi: "Nó có bao giờ nói gì mấy con về ông ngoại không?"

"Không ạ", Matilđa có vẻ bối rối.

"Nó không nói?" Thấy vẻ thất vọng của bà, Matilđa vội nói thêm:

"Con chắc anh í thấy chưa đến lúc đấy thôi, mẹ Kitzi ạ".

Quyết định rằng tốt hơn hết là tự mình làm việc đó vì dù sao bà cũng

nhớ nhiều hơn Joóc, Kitzi bèn kể cho Matilđa nghe về quãng đời mười sáu
năm của mình ở đồn điền mexừ Uolơ cho đến khi bị đem bán cho mexừ
Liơ và phần lớn những điều bà nói là về ông bố người Phi của mình cùng
biết bao thứ ông cụ đã bảo ban bà. "Tilđa, sở dĩ mẹ nói cho con nghe tất cả
dững cái í, là vì mẹ muốn con hiểu rằng, mẹ muốn đứa bé trong bụng con
cả dững đứa khác sau này cũng đều phải biết về ông, bởi vì ông là cụ ngoại
của bọn nó".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.