CỘI RỄ - Trang 753

"Joóc", ông chủ nói "ta có điều đau lòng nói với anh". Ông dừng lại

lựa chữ tìm lời. "Ta hồ như không biết nói sao đây. Nhưng anh đã biết đấy,
ta chả lấy đâu ra ngót nghét số tiền mà người ta tưởng ta có. Sự thực là, trừ
mấy nghìn, hòm hèm toàn bộ sở hữu của ta chỉ gồm có ngôi nhà, mảnh
ruộng đất này và một số nô lệ các người."

Ông í sắp bán bọn ta, Joóc mang máng cảm thấy thế.

"Khốn nỗi", ông chủ nói tiếp, "thậm chí tất cả những thứ ấy cũng chỉ

được vào khoảng một nửa số ta nợ lão chó đẻ giời đánh thánh vật ấy.
Nhưng lão đã mở cho ta một đường thoát". Ông chủ lại ngần ngừ. "Anh đã
nghe lão bảo đã nghe đồn về anh như thế nào đấy, và hôm nay lão nói lão
đã thấy được tài luyện gà của anh qua cả hai con đem ra đấu"…

Ông chủ hít một hơi thật sâu. Còn Joóc-Gà thì nín thở "Ờ, tuồng như

lão cần thay một tay luyện gà lão mất ở bên Anh cách đây ít lâu và lão nghĩ
mang về một gã nhọ luyện gà kể cũng hay". Ông chủ không đủ sức nhìn
vào đôi mắt nghi ngờ của Joóc và đâm ra cộc lốc hơn. " Để khỏi kéo dài
chuyện bầy nhầy này, lão ta bằng lòng lấy tất cả tiền mặt ta có, hai đợt cầm
giữ ngôi nhà này để thế nợ - đợt một và đợt hai - và mang anh về bên Anh
dùng cho đến khi anh luyện được một người khác, coi thế là xong nợ. Lão
ta bảo là không quá hai năm đâu".

Ông chủ cố ép mình nhìn thẳng vào mặt Joóc-Gà "Không thể nào nói

được ta đau đớn biết chừng nào về chuyện này, Joóc ạ… Ta không có cách
nào khác. Lão ta xử với ta thế, cũng là nương nhẹ. Nếu ta không làm theo
thì sẽ lụn bại, mọi thứ ta đã làm lụng suốt đời để gầy dựng nên đều đổ
xuống sông xuống biển hết".

Joóc không sao tìm ra lời để nói. Ông có thể nói gì kia chứ? Dù sao,

ông cũng là nô lệ của ông chủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.