CỘI RỄ - Trang 752

Quanh quanh bãi chọi, một nhóm điền chủ đang rối rít vỗ lưng chúc

mừng vị khách người Anh và mexừ Juét. Cả bọn họ đều quay lưng lại cái
bóng đơn độc, rũ rượi của Me xừ Liơ đang đứng chôn chân, đờ đẫn nhìn
xuống những vệt máu trong sân chọi.

Cuối cùng ngài C. Eric Raxel quay lại, bước tới chỗ me xừ Liơ, và me

xừ Liơ chậm rãi ngước lên.

"Ngài nói sao?" ông lẩm bẩm.

"Thưa ngài, tôi nói rằng chỉ tại hôm nay không phải là ngày đại cát

của ngài thôi."

Me xừ Liơ cố tạo ra được cái vệt bóng của một nụ cười.

Ngài C. Eric Raxel nói: "Về chuyện cá thì thế này. Cố nhiên, không ai

mang theo những món tiền lớn như thế trong túi. Tại sao ta không giải
quyết vào ngày mai nhỉ? Cho là một lúc nào đó trong buổi chiều đi…" Ông
ta dừng lại một lát. "Sau giờ dùng trà, tại nhà ông Juét".

Tê tái, me xừ Liơ gật đầu: "Vâng thưa ngài".

Chặng đường về nhà mất hai tiếng đồng hồ. Cả ông chủ lẫn Joóc-Gà

đều không hé răng nói một lời. Đây là cuộc hành trình dài nhất bằng xe mà
Joóc-Gà từng đi, ấy thế mà nó vẫn chưa đủ dài, khi chiếc xe rẽ vào lối đi
trong đồn điền…

Khì mexừ Liơ từ nhà Mexừ Juét trờ về vào lúc sẩm tối ngày hôm sau,

ông thấy Joóc-Gà đang trộn thức ăn cho lũ gà con trong lều đựng đồ dự trữ,
nơi ông đã qua phần lớn thời gian từ lúc những tiếng la thét, rền rĩ than
khóc của Matilđa, cuối cùng, đã khiến ông phải trốn khỏi căn nhà gỗ nhỏ
của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.