CỘI RỄ - Trang 785

bóng loáng của nhà dưới, lên chiếc cầu thang lượn cong để đặt nốt những
lưới sắt còn lại vào các cửa sổ hàng hiên tầng hai.

Đây đúng là cái chỗ cô ấy đã đứng lần trước. Liệu anh có thể nói cách

nào và hỏi ai để biết cô là ai, cô ở đâu, thân phận ra sao, mà không tỏ ra quá
mức quan tâm, tò mò? Trong nỗi thất vọng của mình, Tôm làm việc lại
càng nhanh hơn, phải làm xong sớm mà ra về thôi, anh tự nhủ.

Anh đang đặt tấm lưới sắt cửa sổ thứ ba trên gác thì đây, sau những

tiếng chân bước dồn, cô hiện ra, mặt đỏ bừng gần như hụt hơi vì chạy vội.
Anh cứ đứng ngây, lưỡi cứng lại.

"Chào ông Marê" Anh giật mình nhận ra là cô hẳn không biết đến

"Liơ" mà chỉ biết anh hiện là người của mexừ Marê nào đó. Anh vụng về
bỏ chiếc mũ rơm ra khỏi đầu.

"Chào cô Hâut...".

"Đang ở dưới nhà sấy sấy thịt, nghe nói ông ở đây...". Luồng mắt cô

lia tới chỗ chiếc lưới sắt cửa sổ anh vừa đặt vào vị trí. "Ôi, đẹp ơi là đẹp!"
cô thì thào. "Đi qua chỗ bà chủ Emili dưới nhà rành là cứ rối rít lên về dững
cái ông làm".

Anh liếc nhìn chiếc khăn làm đồng quấn trên đầu cô. "Tui cứ ngỡ cô

làm hầu phòng..." Nghe chừng đó là một điều thất thố nên không nói.

"Em thích làm dững thứ khác nhau, và họ để cho em làm", cô nói, đưa

mắt nhìn quanh. "Em chỉ chạy lên đây một phút thôi, tốt hơn là nên quay về
làm việc, cả ông cũng thế..."

Anh cần phải biết thêm nữa, chí ít là tên cô. Anh hỏi cô.

"Airin", cô nói, "Họ gọi em là Rini". "Thế tên ông là gì?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.