CỘI RỄ - Trang 805

"Bà Malizi!" ông chạy lại gần hơn, dừng lại phân vân khi thấy mặt bà

cụ vẫn có vẻ thắc mắc. Nheo mắt lại, bà tập trung nhìn ông cho rõ hơn... rồi
đột nhiên, tỳ mạnh một tay xuống khúc gỗ, bà rướn người dậy. "Joóc... có
phải cái thằng Joóc đây không?".

"Phải, bà Malizi ạ!" Bây giờ, ông chạy bổ đến nắm lấy và ôm ghì thân

hình to lớn mà bèo nhèo của bà lão, gần muốn khóc. "Lạy chúa, nhỏ bao
lâu nay ở đâu? dạo xưa cứ quen có mầy ở quanh đây suốt!".

Giọng và lời bà có một cái gì trống vắng, như thể bà không biết rằng

một khoảng thời gian gần năm năm đã trôi qua. "Ở tận bên kia biển, bên
nước Anh í, bà Malizi ạ. Chọi gà ở bên í... Bà Malizi, mẹ con, vợ con con
đâu rồi?"

Mặt bà cũng đờ đẫn, thất thần như không còn khả năng xúc động, bất

kể điều gì khác có thể xảy đến. "chẳng còn ai ở đây nữa, nhỏ ạ". Bà có vẻ
ngạc nhiên là ông không biết điều đó. "Đi tuốt cả rồi, còn có mình tao mấy
ông chủ..."

"Đi đâu, bà Malizi?". Giờ đây ông biết đầu óc bà lão đã lẫn cẫn. Bà

giơ một bàn tay hum húp ra hiệu về phía khu rừng liễu nhỏ dưới xóm nô.
"Mẹ mầy... Tên bà í là Kitzi... Nằm ở kia kìa..."

Một tiếng nấc hự dâng lên và bật khỏi cổ họng Joóc-Gà. Ông vội đưa

tay lên bịt miệng.

"Cả Xerơ nữa, bà í cũng nằm đấy... và bà cụ chủ... ở sân trước - mầy

cưỡi ngựa qua mà không thấy bà í ư?"

"Bà Malizi, Tilđa mấy các con con đâu?"

Ông không muốn thúc hối bà lão. Bà phải nghĩ một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.