COLORFUL - Trang 176

Đúng lúc đó.

Một cảm giác kỳ lạ lan khắp người tôi, giống như bản thân cuối cùng

cũng nhận ra mình đã bấm nhầm một cái công tắc suốt cả thời gian dài. Có
thứ gì đó chẹn vào tim tôi. Shoko vẫn như mọi khi, luôn tin tưởng mạnh mẽ
vào các nhận định của bản thân, thế nhưng tôi cảm thấy trong lời cô nói
đang ẩn chứa những điều khác nữa.

"Đối với tôi, Kobayashi trước kia rất tốt, tuy nhiên Kobayashi bây giờ

cũng không xấu. Dù miệng lưỡi cay nghiệt, thi thoảng còn thô lỗ nữa,
nhưng lại dễ nói chuyện hơn, cảm thấy cậu thế này mới thực sự là một
người đang sống."

"Vả lại..." Shoko nói, ngước nhìn trần nhà. "Vả lại, tôi hiểu ra thật rồi.

Kobayashi thay đổi rất nhiều, nhưng bản chất vẫn không đổi. Tôi chỉ luôn
muốn một Kobayashi theo ý mình, nhưng giờ tôi biết, Kobayashi ở thế giới
kia và Kobayashi ở thế giới này, tuy hoàn toàn khác nhau nhưng là một."

"Tại sao?"

Trái tim đập thình thịch trong lồng ngực.

"Tại sao cậu lại nghĩ như thế?"

"Vì tranh Kobayashi vẽ không hề thay đổi."

"Tranh?"

"Ừm, tranh của Kobayashi. Cách sử dụng màu rất đặc trưng. Từ nhát cọ

cho đến cách hướng mắt vào khung vẽ, quả thật Kobayashi vẫn là
Kobayashi."

Đúng vào khoảnh khắc Shoko nói ra câu đó.

Mọi vật đang phản chiếu trong mắt tôi bỗng nhiên phát sáng rực rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.