COLORFUL - Trang 28

Giáo viên chủ nhiệm Sawada là một người độc thân khoảng ba mươi

tuổi. Thầy dạy thể dục, rất tự hào với vóc dáng khỉ đột của mình. Purapura
nhận xét, mức độ ngốc nghếch hơn người của thầy cũng ngang hàng khỉ
đột. Khi tôi nằm viện, thầy Sawada ghé thăm vài lần nhưng đều đúng lúc tôi
đang ngủ. Hết thông tin. Đó là toàn bộ hướng dẫn của Purapura.

"Kobayashi có đó không?"

Thầy Sawada đột ngột la lớn khiến tôi giật nảy mình.

Ánh mắt của các bạn học lại đổ dồn về phía tôi, trên bàn giáo viên là

gương mặt đáng sợ của thầy Sawada. Từ nãy đến giờ, hình như thầy đã gọi
tên tôi mấy lần rồi.

"Nếu trò có ở đó thì trả lời đi chứ."

"Dạ có, thưa thầy." Tôi đáp lại.

Ngay lập tức, trong lớp nổi lên tiếng xôn xao.

Thầy Sawada cũng mở to mắt vẻ bất ngờ.

"Ô, Kobayashi, hôm nay giọng trò tươi tỉnh quá."

... Trời ạ, đây là giọng nói bình thường mà.

Dù ngại ngùng nhưng nhân tiện đang muốn thăm dò phản ứng của mọi

người, tôi liền nói thêm câu nữa.

"Vâng, nhờ trời mà em hoàn toàn khỏe rồi ạ."

Phòng học lại càng xôn xao gấp bội.

Makoto tươi tỉnh và khỏe khoắn là điều bất bình thường hay sao mà suốt

một ngày trời mọi người cứ săm soi như thể tôi là sinh vật ngoài hành tinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.