COLORFUL - Trang 9

"Nhịp tim... huyết áp... Ôi... không thể tin được."

Thậm chí bác sĩ cũng phải kinh ngạc.

Xác nhận Makoto đã thực sự sống lại, hai cô chú này vui sướng không

bút nào tả xiết. Nghĩ bằng đầu gối cũng biết họ chính là cha mẹ của
Makoto, đương nhiên phải mừng rỡ khi thấy con trai từ cõi chết trở về. Cả
hai nghẹn ngào gọi tên tôi, rồi nựng má, sờ tay tôi và ôm chặt lấy tôi. Bị
đụng chạm bởi những người xa lạ mà tôi không hề cảm thấy khó chịu hay
kỳ quặc. Có lẽ trước khi phản ứng kịp lên đến não thì cơ thể của Makoto đã
hoàn toàn chấp nhận những tiếp xúc đó rồi.

Gia đình Makoto còn một thành viên nữa, một nam sinh mặc đồng phục

đang đứng cuối giường. Từ nãy đến giờ, anh ta cứ ở đó gồng vai lên và
lườm tôi bằng đôi mắt vằn tia máu. Trong khi cha mẹ và các y bác sĩ có mặt
ở đây đều đang cực kỳ phấn khích trước sự hồi sinh của Makoto, anh ta chỉ
đứng lẳng lặng một mình. Về sau tôi mới biết anh ta chính là anh trai của
Makoto, Kobayashi Mitsuru. Tuy nhiên lúc này, tôi hoàn toàn mù tịt về
Mitsuru, thậm chí còn chẳng biết tuổi của Makoto nên chỉ phỏng đoán mơ
hồ, "Chắc hai người là anh em."

"Makoto, con đã về rồi, con về thật rồi." Ông bố cuồng loạn gọi tên đứa

con trai còn bà mẹ cứ bám chặt lấy tôi không rời.

Người anh em kia vẫn im như thóc.

Chưa thể quan sát cẩn thận trong tình trạng này, nhưng cuối cùng, tôi đã

gặp gia đình "ở trọ" của mình lần đầu tiên.

Thật đáng tiếc, gia đình này không có vẻ gì là đặc biệt khá giả, cũng

chẳng phải kiểu gia đình nghệ sĩ nổi tiếng, nhưng với tên thiên sứ xấu bụng
thế kia thì chẳng nên mong chờ gì nhiều. Nhìn qua, họ chỉ là những người
bình thường nhưng như vậy là tốt rồi. Tôi vừa suy nghĩ vừa âm thầm chấp
nhận gia đình mới của mình. Chẳng có gì đảm bảo tôi sẽ không gặp những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.