CON CHIM XANH HẠNH PHÚC - Trang 123

tuyên bố rằng trông chúng rất ổn và không có gì phải vội.

Ngay lúc đó, có tiếng gõ cửa và người láng giềng bước vào. Bà là một

cụ già bé nhỏ tì người trên một chiếc gậy và trông rất giống bà tiên
Bérylune. Ngay lập tức, hai đứa bé quàng tay ôm lấy cổ bà và nhảy tung
tăng quanh bà, hét lên vui vẻ:

— Đây là bà tiên Bérylune!
Người láng giềng, vốn lãng tai rất nặng, không chú ý tới những tiếng reo

hò của chúng và nói với Mẹ Tyl:

— Tôi sang để xin chút củi đốt cho món thịt hầm Giáng sinh… Sáng

nay trời lạnh quá… Chào buổi sáng, các cháu nhỏ…

Trong lúc đó, Tyltyl đã trở nên trầm tư hơn đôi chút. Không còn ngờ gì

nữa, nó vui mừng khi gặp lại bà tiên già; nhưng bà sẽ nói gì khi nghe nó nói
rằng nó không có Con chim xanh? Nó quyết định như một người đàn ông
và mạnh dạn bước tới gần bà:

— Bà tiên Bérylune, cháu không tìm được Con chim xanh…
— Nó đang nói gì thế? - Người láng giềng hỏi, rất đỗi ngạc nhiên.
Lúc này Mẹ Tyl bắt đầu nổi cáu trở lại:
— Coi kìa, Tyltyl, con không biết bà Berlingot tốt bụng hay sao?"
— Sao ạ, vâng, dĩ nhiên - Tyltyl nói, nhìn người láng giềng từ trên

xuống dưới - Đây là bà tiên Bérylune.

— Béry... gì? - Người láng giềng hỏi.
— Bérylune - Tyltyl bình thản đáp.
— Berlingot - Người láng giềng nói - Ý cháu là Berlingot chứ.
Tyltyl hơi mất bình tĩnh vì cách nói dứt khoát của bà; và nó đáp:
— Bérylune hay Berlingot, tùy ý bà, thưa bà, nhưng cháu biết cháu đang

nói gì...

Bố Tyl bắt đầu thấy quá đủ với chuyện này:
— Chúng ta phải ngưng chuyện này lại ngay. Bố sẽ cho con một hai cái

bạt tai bây giờ.

— Đừng - Người láng giềng nói - Không đáng làm thế. Đó chỉ là một dư

âm của giấc mơ thôi; hẳn là chúng đã ngủ dưới ánh trăng… Con gái nhỏ
ốm rất nặng của tôi cũng hay như thế…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.