B
ằng chứng là khi chị Ni vừa đi khỏi, ông ngoắt con Êmê nãy giờ vẫn
còn th
ập thò ở bên kia vách ngăn:
- Xu
ống chia tay với bạn Pig đi con!
Ông b
ước lại phía cầu thang:
- Đ
ể chú bế con xuống.
Trong th
ời khắc này, ông chẳng nghĩ gì đến mâu thuẫn giữa con Êmê và
con Haili. Pig s
ắp ra đi rồi, lòng ông chắc chẳng chất chứa gì ngoài nỗi
phi
ền muộn.
Tôi và Suku lo l
ắng nhìn ông ẵm Êmê chậm rãi bước qua hai tấm vách
ngăn, đ
ặt nó xuống đất, nơm nớp chờ chiến tranh nổ ra.
Nh
ưng khác với mọi lần, chúa trùm Haili chỉ lại gần kẻ phán kháng Êmê
hít hít m
ấy cái và khi nghe Êmê phát ra một tiếng gừ khẽ trong cổ họng,
nó l
ập tức quay đi.
Có v
ẻ Êmê cũng chẳng bận tâm đến Haili lắm. Nó đến gần con Pig,
đ
ứng nhìn bạn
m
ột hồi rồi không biết nghĩ gì nó lặng lẽ nằm xuống bên cạnh Pig, ánh
m
ắt buồn thiu.
Haili im l
ặng theo dõi Êmê từ bên kia bàn ăn. Thấy đối thủ nằm xuống
n
ền gạch, nó ngần ngừ một lúc rồi từ từ bước lại và cũng như Êmê, nó
nh
ẹ nhàng đặt mình xuống cạnh Pig.
Hình
ảnh Haili và Êmê chia nhau nằm hai bên con Pig một cách hòa bình
l
ẽ ra làm tôi vui lại khiến tôi muốn ứa nước mắt. Trong lòng tôi nảy
m
ầm một cảm giác gì đó rất khó tả. Có lẽ đó là cảm giác mất mát. Là
n
ỗi buồn thương. Chỉ nỗi buồn vô hạn mới có thể khiến tim ta như thắt
l
ại.
69
B
ạn đã bao giờ buồn chưa?
Có ph
ải trên đời có hằng trăm lý do dẫn dắt ta đến nỗi buồn?