CON CHÓ NHỎ MANG GIỎ HOA HỒNG - Trang 79

K

ể từ hôm đó, dì Tám ăn món gì cũng chừa một mẩu cho Suku, bất kể

sáng tr

ưa chiều tối.

Th

ằng Suku khoái lắm. Mỗi lần dì Tám chìa cho nó khúc xương hay mẩu

bánh là nó v

ẫy đuôi rối rít.

Dì Tám khoe v

ới chị Ni:

- Nó thích dì ròi đó, con.

- Cái th

ằng tham ăn này, ai cho nó ăn mà nó chẳng thích.

- Không đâu, nó thích dì m

ột cách đặc biệt. Nó nhìn dì bằng ánh mắt long

lanh th

ắm thiết lắm.

- Nó nhìn th

ức ăn trên tay dì đó.

- B

ậy! Con đừng đánh giá nó thấp như thế chứ.

Dì Tám ph

ản đối rồi cúi nhìn Suku, âu yếm:

- Con đâu có t

ầm thường như chị Ni nói hả Suku? Con biết quý trọng tình

c

ảm dì dành cho con mà, phải không?

Đôi m

ắt ngây thơ của thằng Suku càng long lanh khi nghe dì Tám nói.

Nh

ư tất cả những người nhẹ dạ khác, dì Tám lập tức bị ánh mắt

c

ủa thằng Suku-thiên-thần mê hoặc.

Dì vói tay lên bàn l

ấy một mẩu bánh chìa ra trước mặt Suku:

- Dì cho con nè.

Đ

ợi Suku ăn hết, dì lại chìa ra một mẩu khác.

Trong khi Suku say s

ưa ngốn ngấu các mẩu bánh, dì đánh bạo đưa tay

vu

ốt ve tấm lưng mềm mại của nó nên thằng Suku không phản ứng gì,

vân m

ải mê ăn.

- Con th

ấy chưa? - Dì Tám quay sang chị Ni, sung sướng nói - Nó thân

thi

ện với di lắm đó. Dì đã nói rồi...

Tôi không rõ dì Tám nói r

ồi là nói gì vì ngay lúc đó dì thét lên một tràng

"Á á á á á á...".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.