CON CHÓ VÀNG - Trang 7

I

CON CHÓ KHÔNG CHỦ

T

hứ sáu ngày 7 tháng 11, Concarneau vắng lặng. Chiếc đồng hồ dạ

quang của thành phố phía trên bờ thành chỉ mười một giờ kém năm.

Đấy là lúc thủy triều lên cao và cơn bão từ tây - nam đến làm cho những

con thuyền trên cảng chao đảo, va vào nhau. Gió ùa vào đường phố, đôi khi
người ta thấy những mẩu giấy vụn xua đuổi nhau chạy trên mặt đường với
tốc độ rất nhanh.

Bến cảng Aiguillon không có một mảng ánh sáng nào. Mọi nhà đều

đóng cửa, dân chúng ngủ yên, chỉ còn ba cửa sổ của khách sạn Amiral ở
góc kẹp giữa bãi chợ và bến cảng là còn sáng đèn. Cửa không có cánh,
nhưng qua những tấm kính màu lục nhạt, người ta khó mà thấy được bên
trong. Lúc ấy, những con người kia còn chậm lại ở quầy cà phê làm cho
người nhân viên hải quan đang thu mình canh gác trong chòi canh cách đấy
cũng phải phát ghen với họ.

Trước mặt ông, một con tàu buôn đến ẩn náu trong vũng lúc ban chiều

còn bập bềnh trên nước. Không còn một ai trên boong. Những chiếc ròng
rọc rít lên ken két và một lá buồm cuộn lại không kỹ còn phần phật trước
gió. Tiếng vỗ oàm oạp liên tiếp của sóng dồi và tiếng chuông thánh thót của
chiếc đồng hồ quả lắc điểm mười một giờ.

Cửa ra vào của khách sạn Amiral xịch mở. Một người đàn ông xuất

hiện, tiếp tục nói gì đấy một thôi nữa qua cánh cửa hé mở với những người
bên trong. Bão vồ lấy ông, thổi tung các vạt áo của chiếc măng tô và nhấc
chiếc mũ quả dưa của ông lên, nhưng ông đã kịp thời giơ tay chụp lấy, vừa
đi vừa giữ nó trên đầu.

Dù ở xa, người ta cũng trông thấy ông đang vui nhộn, chân nam đá chân

chiêu, đi không vững mà miệng thì vẫn lâm râm ca hát. Người nhân viên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.