CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 56

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Thấy tôi có vẻ chưa yên tâm, Kim Dung lại nói :

- Ông cứ yên chí đi ! Mất một chiếc tôi đền cho hai chiếc !

- Nhưng...

- Còn nhưng với nhị gì nữa ?

- Trưa tôi còn phải về nhà ăn cơm rồi mới đi được.

Kim Dung phất tay :

- Khỏi ăn cơm ! Mua bánh mì đem theo . Vô sở thú vừa coi sư tử vừa gặm bánh mì. Gọn

chán !

Nó giải quyết mọi chuyện một cách dứt khoát, gọn gàng.

Khi Kim Dung dắt xe ra, tôi giành chở.

Nó không chịu :

- Thôi, để tôi chở ! Ông đâu có rành đường sá trong này !

Tôi nhăn nhó :

- Ai lại ngồi sau lưng con gái ! Kỳ lắm !

- Có gì đâu mà kỳ !

- Thôi, để tôi chở cho ! - Tôi khăng khăng.

Kim Dung nhường tay lái cho tôi với vẻ nghi ngờ :

- Ông chạy được không đó ?

Tôi mỉm cười :

- Ăn nhằm gì ! Nhà tôi ngoài quê cũng có honđda !

Tôi chở Kim Dung chạy chầm chậm. Đường phố nhộn nhịp, xe cộ đan qua đan lại như

mắc cửi, tôi vừa chạy vừa dáo dác dòm chừng, không dám phóng nhanh.

Kim Dung ngồi phía sau chốc chốc lại thét lên :

- Đèn đỏ !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.