Nói với Lan Anh nhưng mắt tôi lại nhìn Quỳnh.
Nhưng Quỳnh chẳng để ý đến điều đó. Cô bé day qua Lan Anh, nói :
- Vậy tối nay chị với Lan Anh đi coi hát, đừng rủ anh Chương đi hén !
Chương 14: Còn Chút Gì Để Nhớ
Nói đi coi hát với Lan Anh là Quỳnh nói chọc tôi chơi chứ tối đó cô bé ở nhà.
Tôi qua chơi, thấy Quỳnh và Trâm đang ngồi học bài .
Quỳnh đang học Pháp Văn, gặp chỗ bí, day qua nhờ Trâm giảng. Lúc tôi bước vào, hai chị
em đang ngồi châu đầu trên cuốn tập, cãi qua cãi lại, không ai chịu ai .
Thấy tôi, Trâm ngoắc :
- Anh Chương lại làm trọng tài giùm đi ! Con Quỳnh nó cãi dai quá !
Tôi dòm vô cup>
Hai chị em đang cãi nhau về vai trò của chữ où trong câu thơ của Victor Hugo : "À
l'heure où l'homme dort...". Quỳnh bảo nó là adverbe . Đúng là cô bé chẳng hiểu gì hết. Trâm
khá hơn, biết nó là pronom relatif nhưng thay vì complément de temps, Trâm lại bảo nó là
complément de lieu !
Tôi liếc Quỳnh. Cô bé nhìn tôi bằng ánh mắt dò hỏi .
Tôi mỉm cười, tuyên bố : Trâm được 6 điểm, Quỳnh 3 điểm ! Lẽ ra Quỳnh đã bị điểm 0
nhưng vì cô bé thuộc... đối tượng ưu tiên nên tôi vớt thêm 3 điểm.
Sau đó tôi bắt đầu giảng giải .
Nghe tôi giảng, Trâm hích tay Quỳnh :
-Tao nói đúng được phân nửa, 6 điểm là phải ! Còn mày nói trật lất, lại thêm tội cãi
bướng, lẽ ra phải ăn hai con dê-rô mới đúng !
Rồi thình lình nó day qua tôi :