CÒN CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ - Trang 67

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Bây giờ Quỳnh mới chịu lên tiếng :

- Chị đó tên gì vậy ?

Quỳnh hỏi mà tay vẫn tiếp tục rửa chén, đầu không ngẩng lên. Ra vẻ ta đây chưa chịu

làm hòa đâu, nhà người đừng có tưởng bở !

- Tên Kim Dung !

Tôi đáp khẽ, không dám thở mạnh, mắt vẫn liếc chừng về phía Quỳnh.

Quỳnh lại hỏi, vẫn không ngẩng đầu lên :

- Có phải chị Kim Dung là "anh bạn" bữa trước đi sở thú với anh không ?

Giọng Quỳnh nhẹ nhàng mà tôi nghe như sét nổ bên tai, sống lưng lạnh toát. Cô bé mọi

ngày hiền lành, ngây thơ sao bữa nay hỏi câu độc quá vậy không biết !

Trong nháy mắt, tôi cân nhắc lợi hại và quyết định chối phỳnh vẫzt :

- Đâu có ! Em đừng nói oan cho anh ! Anh bạn bữa trước là anh Bảo !

Rồi chừng như thấy lời thanh minh chưa đủ trọng lượng, tôi đế thêm :

- Anh Bảo ở trong lớp chơi thân với anh lắm !

- Thật không ? - Quỳnh có vẻ nghi ngờ.

- Thật chứ ! - Tôi quả quyết.

Quỳnh thắc mắc :

- Bạn thân sao em không thấy anh dẫn về nhà chơi ?

Tôi tính nói là tôi có dẫn bạn về nhà mấy lần mà Quỳnh không gặp. Nhưng sực nhớ

Quỳnh có thể kiểm tra điều đó qua Lan Anh, tôi bèn nói quanh :

- Anh có rủ. Ảnh nói hôm nào rảnh ảnh tới .

Tội nghiệp thằng Bảo . Tôi chưa bao giờ mở miệng rủ nó đi uống cà phê một lần chứ

đừng nói rủ về nhà.

Tôi tưởng sóng gió đã qua, không ngờ Quỳnh vẫn chưa quên chủ đề chính :

- Còn chị Kim Dung thì sao ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.