CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 143

“Hàng toán bay trên không trung, được vũ trang và tỏa sáng lấp

lánh. Vài năm gần đây họ không được phổ biến lắm, nhưng vào thời
ông nội tôi họ thường bay qua thế giới này, ông nội hay nói như vậy.”

Ông lấy tay che mắt rồi nhìn xuống phía những cỗ xe nằm rải rác

và đoàn lữ hành đã bị dừng lại. Kị sĩ còn lại lúc này đã xuống ngựa và
đang vỗ về vài đứa trẻ.

Serafina dõi theo ánh nhìn của ông rồi nói: “Nếu chúng tôi cắm

trại với các vị tối nay và canh chừng lũ Quỷ hút hồn, liệu ông có thể kể
cho chúng tôi thêm về thế giới này và những thiên thần mà ông đã thấy
không?”

“Chắc chắn rồi. Hãy đi với tôi.”

Các phù thủy giúp di chuyển những cỗ xe đi xa hơn dọc theo con
đường, qua cầu và tránh xa khỏi đám cây mà lũ Quỷ hút hồn vừa chui
ra. Các nạn nhân người lớn phải ở lại đó, dù thật đau đớn khi phải nhìn
những đứa bé bám lấy người mẹ không còn đáp lại chúng, hay kéo tay
áo của người cha câm lặng đang nhìn vào hư không với đôi mắt vô hồn.
Những đứa bé hơn không thể hiểu được tại sao chúng phải rời bỏ cha
mẹ của mình. Những đứa lớn hơn, vài đứa trong số chúng đã mất cha
mẹ của chính mình và những đứa đã từng chứng kiến, chỉ đơn thuần tỏ
ra buồn rầu và không nói gì. Serafina bế cậu bé đã ngã xuống sông, nó
gào khóc đòi cha, với qua vai Serafina về phía dáng người câm lặng
vẫn đang thờ ơ đứng trong làn nước. Serafina cảm thấy nước mắt cậu
bé rơi trên làn da trần của mình.

Người nữ kị sĩ mặc cái quần túm ống bằng vải bạt xù xì và cưỡi

ngựa như một người đàn ông, không hề hé lời với các phù thủy. Khuôn
mặt bà đầy khắc nghiệt. Bà thúc bọn trẻ đi tiếp với giọng điệu nghiêm
khắc, lờ đi những giọt nước mắt của chúng. Mặt trời lúc chạng vạng
thấm đẫm không khí bằng thứ ánh sáng vàng óng làm nổi bật mọi chi
tiết nhưng không khiến chúng chói lóa, khiến gương mặt của những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.