CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 156

“Các cậu định làm gì với con mèo đó?”
“Các cậu thật sự có thể xua điềm xui đi sao?”
“Các cậu từ đâu tới?”
“Bạn của cậu, cậu ta không sợ Quỷ hút hồn à?”
“Will chẳng sợ cái gì hết,” Lyra đáp. “Mà tớ cũng thế. Sao các cậu

lại sợ mèo chứ?”

“Cậu không biết về lũ mèo à?” Thằng bé lớn nhất nói đầy ngờ

vực. “Bọn mèo chứa ma quỷ bên trong, thật đấy. Cứ thấy mèo là cậu
phải giết. Chúng sẽ cắn và truyền con quỷ vào người cậu. Mà cậu đang
làm gì với con báo to đùng đó vậy?”

Nhận ra rằng chúng muốn nói đến Pantalaimon trong dạng báo

đốm của mình, cô liền lắc đầu vẻ ngây thơ.

“Chắc các cậu mơ đấy,” cô nói. “Dưới ánh trăng thì có đủ thứ

trông khác biệt. Nhưng tớ và Will, ở chỗ chúng tớ không có Quỷ hút
hồn, nên chúng tớ không biết nhiều lắm về chúng.”

“Nếu không thấy được chúng thì các cậu vẫn an toàn,” một thằng

nhóc nói. “Nếu thấy chúng thì có nghĩa là chúng có thể tóm được cậu.
Ba tớ đã nói vậy, sau đó ông ấy bị chúng tóm mất. Đúng lúc ông không
để ý tới chúng.”

“Vậy giờ chúng đang ở đây xung quanh chúng ta à?”
“Phải,” đứa con gái đáp. Nó với tay ra nắm lấy một nắm đầy

không khí rồi reo vang: “Tớ tóm được một con rồi!”

“Chúng không thể làm hại cậu,” một trong những cậu bé nói.

“Nên chúng ta cũng không thể làm gì chúng, vậy đấy.”

“Bọn Quỷ hút hồn vẫn luôn tồn tại ở thế giới này à?” Lyra hỏi.
“Phải,” một thằng bé đáp, nhưng đứa khác lại nói: “Không, chúng

tới từ cách đây rất lâu rồi. Từ hàng trăm năm trước.”

“Chúng tới vì Hội đó,” đứa thứ ba nói.
“Hội gì cơ?” Lyra hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.