CON DAO KÌ ẢO (VẬT CHẤT TỐI CỦA NGÀI #2) - Trang 221

Ông đang hướng tới ngôi làng bộ tộc của Grumman. Người dẫn

đường duy nhất của ông là kí ức đã bay qua đất nước này cách đây vài
năm, nhưng kí ức đó vẫn còn rất rõ ràng nên ông không gặp nhiều khó
khăn trong việc tìm ra lộ trình đúng giữa những dòng nước chảy siết,
dù cho vài bờ sông đã biến mất dưới dòng nước lũ màu nâu sữa. Nhiệt
độ đã làm náo động lũ côn trùng, một đám mây muỗi vằn khiến mọi
đường nét trở nên mờ mịt. Lee bôi thuốc mỡ từ cà độc dược lên mặt và
tay rồi hút một loạt xì gà cay để ngăn những thứ tồi tệ nhất xảy đến với
mình.

Còn về Hester, nó đang lầm lì ngồi trên mũi thuyền, hai tai ép vào

tấm lưng gầy gò, đôi mắt lim dim. Ông đã quen với sự im lìm của con
linh thú, và nó đối với ông cũng vậy. Họ chỉ nói chuyện khi nào cần
thiết.

Vào buổi sáng ngày thứ ba, Lee lái chiếc thuyền nhỏ lên con lạch

thông ra dòng chảy chính, chảy xuống từ một dãy đồi thấp đáng ra phải
đang nằm sâu dưới tuyết, nhưng giờ lại loang lổ đất nâu. Chẳng bao lâu
sau, dòng nước đã chảy giữa những cây thông lùn và cây vân sam, rồi
sau vài dặm họ tới một tảng đá tròn lớn cao cỡ một căn nhà, nơi Lee tấp
vào bờ rồi neo thuyền lại.

“Chỗ này đã từng có một cầu cảng,” ông nói với Hester. “Nhớ ông

thợ săn hải cẩu già ở Nova Zembla đã nói với chúng ta về nó không?
Giờ nó hẳn đã bị chìm dưới nước vài mét rồi.”

“Nếu vậy tôi hi vọng người ta đủ sáng suốt để xây làng trên cao,”

Hester nói trong lúc nhảy lên bờ.

Không quá nửa giờ sau, ông đã đặt túi đồ của mình xuống bên

cạnh căn nhà gỗ của trưởng làng và quay ra chào đám đông nhỏ vừa tụ
tập lại. Ông sử dụng điệu bộ phổ biến trên phía bắc để biểu thị tình hữu
nghị rồi đặt khẩu súng trường xuống dưới chân.

Một người Tartar Siberia già với đôi mắt gần như bị che lấp bởi

các nếp nhăn quanh đó cũng đặt cây cung của mình xuống bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.