PHẦN II
Chương I
Giờ là sự bắt đầu một thời điểm của một tâm trạng bị xáo trộn
nhưng đầy thích thú, một suy nghĩ thiếu thận trọng nhưng đầy
hân hoan mà Frank Wheeler có thể sau này không bao giờ nhớ được
cảm giác đó đã kéo dài trong bao lâu. Nó có thể đã là một tuần hay
hai tuần hay có thể nhiều hơn thế trước khi cuộc sống của anh
bắt đầu quay trở lại được rõ ràng, với mối quan tâm thông thường
về sự trôi đi của thời gian và những lo lắng cần được xem xét và
phân tích; và rồi, khi nhìn lại, anh không thể nói nó đã kéo dài trong
bao lâu. Cái ngày duy nhất luôn luôn rõ ràng và sắc nét trong trí
nhớ của anh là ngày đầu tiên, ngày sau ngày sinh nhật anh.
Anh đã ngủ trên tàu, cổ ngả trên một tấm vải lông đầy bụi và tờ
Thời báo đang trượt trên vạt áo; anh đứng thật lâu với một cốc cà
phê đủ nóng trong mái vòm màu nâu nhạt đầy tiếng vang ở Grand
Central, cho phép anh đi làm muộn. Những người đàn ông khác
trông bé nhỏ, gọn gàng và thật nực cười, với những chiếc áo đồng
phục có đốm màu xám cùng với chiếc cổ cồn được cài khuy dưới
và những bàn chân hơi vội, hoạt bát! Số đông trong họ thể hiện sự
tuyệt vọng vô tận, vội vàng đi qua nhà ga, các con phố, và trong
vòng một giờ nữa kể từ bây giờ họ sẽ phải đứng im.
Những toà nhà văn phòng ở trung tâm thành phố đang đứng đó
đợi chờ sẽ nuốt chửng họ và kìm kẹp họ, đến nỗi mà đứng trong
một toà nhà nhìn qua hẻm nối với toà nhà khác là có thể điều tra ra
một nơi thí nghiệm côn trùng im ắng đến ghê người trong đó trưng
bày hàng trăm những con người hồng hào bé xíu trong những chiếc