CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 218

Chương VI

“Bây giờ Ted Bandy là một anh nông dân tốt tính,” Bart Pollock

nói khi họ đi nhanh về phía các khu phố trên, “và ông ta là một
trưởng phòng tốt, nhưng tôi muốn nói với anh điều này”. Hắn ta
cười mỉm nhìn xuống bờ vai của chiếc áo vét may bằng vải
gabardine rồi nhìn sang khuôn mặt đang rất chăm chú của Frank.
“Tôi sẽ nói với anh điều này. Tôi cảm thấy hơi buồn vì ông ta đã
làm thui chột tài năng của anh trong nhiều năm nay”.

“ồ, không, xin đừng nói thế, ông... Bart”. Frank cảm thấy nét

mặt của anh đang cười bẽn lẽn. “Nhưng dù sao cũng cám ơn ông,” (“ý
anh là anh có thể nói gì được chứ?” anh sẽ giải thích với April, nếu
cần. “Em có thể nói được gì với tình huống như thế này chứ?”).
Anh phải nhảy chân sáo và rảo bước để đuổi kịp được những bước sải
chân của Pollock, và anh nhận thấy không thoải mái với cảm giác
hơi vội vàng, cùng với việc tay anh luôn phải giữ cà vạt để nó không
tuột khỏi áo vét, làm cho anh trông thật nhỏ bé.

“Nơi này được chứ?” Pollock lướt nhanh qua sảnh và đi vào nhà

hàng ở trong một khách sạn lớn, một nơi hối hả rối rít với những
hầu bàn đi giày đế cao su, chở nặng đồ ăn với tiếng vang của
những cuộc nói chuyện có ảnh hưởng trong âm thanh loảng choảng
của dao và dĩa. Khi họ ổn định tại một bàn, Frank nhấp hai ngụm
nước và nhìn quanh phòng, tự hỏi không biết liệu đây có phải là nơi
mà anh và bố anh đã đến vào bữa ăn trưa ngày đó không - một bữa
tiệc trưa - với ông Oat Fields. Anh cũng không chắc lắm - có nhiều
khách sạn với quy mô như thế này, cùng loại như thế này - nhưng
khả năng có thể xảy ra đã làm cho anh cảm thấy hài lòng với sự
trùng hợp ngẫu nhiên đầy châm biếm này. “Đây có phải là điều
ngớ ngẩn nhất không?” Anh sẽ gặng hỏi April tối nay. “Chính xác là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.