CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 291

vào; rồi anh ta đi không vội vàng, chính xác vòng qua mui xe để về
phía chỗ người lái. Cánh cửa đóng sầm lại sau anh ta và vòng tay của
cô, đôi môi cô đã ở đây đón chờ, cảm nhận mùi hương cơ thể phát ra
từ cô, và những ngón tay anh ta đang tìm cách thần kỳ để cởi được
quần áo của cô, và rồi là bộ ngực đang dâng lên trong tay anh ta.
“Ôi, April. Ôi, Chúa ơi... Ôi, April...”.

Tiếng thở của họ át đi tất cả những âm thanh của tiếng côn

trùng ầm ĩ ngay bên cạnh ô tô, tiếng o o của giao thông trên Đại lộ
số 12 và những âm thanh xa vẳng của Ngôi nhà Gỗ - tiếng cười inh
tai của một người phụ nữ hoà tan vào trong tiếng còi, pianô và
trống.

“Em yêu, đợi đã. Anh sẽ đưa em đến đâu đó - chúng ta sẽ phải ra

khỏi...”.

“Không, đừng anh,” cô thì thầm. “ở đây, ngay bây giờ. ở chỗ ghế

sau này”.

Và ghế sau của ô tô là nơi đã xảy ra chuyện đó. Tù túng và vật lộn

với điểm tựa trong bóng tối, chìm ngập trong mùi bị trộn lẫn giữa
mùi gas, mùi giày trẻ con và thảm Pontiac, trong khi một cơn gió
thoang thoảng mang những gợn sóng của đợt trống chơi sôlô cuối
cùng của Steve Kovick của đêm đó, cuối cùng Shep Campbell cũng
đã tìm thấy và hoàn thiện được sự thỉnh cầu tình yêu của anh ta.

“Ôi, April,” anh ta nói khi anh ta đã thực hiện xong việc ấy, khi

anh ta nhẹ nhàng tách khỏi cô và chỉnh lại chỗ cho cô, khi anh ta giúp
cô nằm gọn nhỏ và một mình trên ghế với chiếc áo choàng làm
gối và bó người anh ta lại trong tư thế ngồi xổm kỳ quái ở trên
sàn, cầm tay cô, “Ôi, April, đây không hẳn chỉ là việc đó. Nghe anh
nói này. Đây là điều mà anh luôn... anh yêu em”.

“Đừng nói thế anh”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.