CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 295

cùng bàn với nhau về việc đó, và không một bóng ma lố bịch nào
của Ear Wheeler treo lơ lửng trên việc anh đang làm. Mắt anh
không bao giờ lang thang tìm kiếm sự thiếu thẩm mỹ trong đống
đồ ở văn phòng của Pollock hay bị làm phiền với những suy nghĩ
cảnh báo về những gì mà April có thể nói. Đơn giản đây là công việc.
Anh đã có thêm ba nghìn mỗi năm sau khi bắt đôi tay dày của
Pollock sáng ngày hôm đó - một giá trị hài lòng, đầy đủ, có thể cung
cấp, giữa những điều khác nữa, một sự tài trợ thoả mãn cho những
gì phải chi phí cho việc sinh nở và chữa trị tâm lý.

“Tốt quá,” April nói khi nghe về con số. “Đó là những gì anh

mong muốn, có phải vậy không?”

“Gần đúng như vậy. Dù sao thì cũng thật tuyệt là đã ổn định được

mọi việc”.

“Vâng, em cũng nghĩ là cần phải như vậy”.

Và bây giờ, sau khi đã thu xếp hoàn toàn được mối quan hệ

công việc, anh có thể tập trung toàn bộ tâm trí vào vấn đề cá nhân -
một việc mà vào thời điểm hiện tại cần phải được giải quyết đáng
kể. Trong hai tối qua, hay là ba tối gì đó, hôn nhân của anh đã trở
nên tồi tệ hơn, nếu như ngày trước, với hành động theo kiểu như
vậy chắc hẳn đã lấp đầy trong anh một sự phiền muộn: April lại
bắt đầu ngủ ở phòng khách. Nhưng lần này, cám ơn Chúa, không
giống như ngày lần nữa. Lần này không phải là một cuộc chiến
tranh, theo một quan điểm nhất định và không đi kèm với sự hiềm
thù được thể hiện ra bên ngoài ở cô.

“Em đã ngủ không được tốt lắm,” cô nói vào tối đầu tiên, “em

nghĩ rằng em cảm thấy thoải mái hơn khi ngủ một mình”.

“Được thôi”. Anh cho là, mặc dầu vậy, chỉ là tối hôm đó, và anh

đã bực mình với buổi tối hôm sau khi cô lại lê bước từ phòng để đồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.