CON ĐƯỜNG CÁCH MẠNG - Trang 8

họ nghe thấy giọng của người quản lý vang lên trên sàn diễn, dưới
ánh đèn sân khấu, đang nói lời thoại quen thuộc của vai diễn mà
đáng nhẽ sẽ phải cất lên từ một diễn viên khác. Ông đang làm những
gì tốt nhất có thể để thể hiện được lời thoại theo cách bán chuyên
nghiệp cao, nhưng không thể phủ nhận được rằng trông ông thật
không hợp với vai diễn Alan Squiers - lùn tè, hói một phần và hơn cả
là việc không thể nhìn thấy gì nếu như không đeo kính vì ông đã từ
chối đeo kính khi ra sân khấu. Khoảnh khắc ông bước vào sân
khấu, sự hiện diện của ông đã làm cho những diễn viên phụ bị phân
tâm và quên mất việc là họ cần phải đứng ở đâu, và khi đang ở
đoạn giữa của lời thoại quan trọng hồi một về sự phù phiếm -
“Vâng, tri thức không mục đích; hữu danh vô thực; hữu sắc vô
hương -”
tay ông đã vô tình gạt vào cốc nước và làm đổ nước lênh
láng ra mặt bàn. Ông cố gắng chữa ngượng bằng nụ cười khúc
khích và một loạt những lời thoại ngẫu hứng “Nàng thấy đấy, ta
thật vô dụng. Giúp ta một tay thu gọn chỗ này nào:”
nhưng phần
còn lại của lời thoại bị hỏng hoàn toàn. Mầm mống của sự đổ vỡ,
ngấm ngầm và luôn thường trực nay có cơ hội được nổ tung, bắt
đầu từ việc một nam diễn viên bị ốm lan truyền sang những diễn
viên khác, ngoại trừ April Wheeler.

“Chàng không muốn được em yêu à?” Cô hỏi.

Gabrielle, có chứ”, người quản lý đáp lại thật ngọt ngào. “Ta rất

muốn có được tình yêu của nàng”.

“Chàng có thấy em duyên dáng không?”

Chân của người quản lý bắt đầu nhún nhảy theo nhịp điệu của

bàn chân. “Còn có nhiều từ khác đẹp hơn thế để nói về nàng”.

“Vậy thì tại sao chúng ta lại không bắt đầu nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.