CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 214

17

Tất cả những cách hình dung chiến tranh như những cuộc xung

phong hùng dũng của kỵ binh, những cuộc hành quân phi thường và
những chiến công oanh liệt của binh lính và sĩ quan, đều đã tỏ ra lỗi
thời.

Trận xung kích nổi tiếng của đội kỵ binh cận vệ, trong đó ba kỵ đội

xuống ngựa vượt qua hàng rào dây thép gai không bắn một phát súng,
đi đầu là trung đoàn trưởng công tước Đôlgorukôv, mồm ngậm điếu xì
gà bước hiên ngang dưới làn đạn liên thanh và văng tục bằng tiếng
Pháp theo thường lệ, trận xung kích ấy chung quy chỉ đưa đến một kết
quả duy nhất là đội kỵ binh cận vệ, sau khi thương vong mất một nửa,
đã chiếm được hai khẩu trọng pháo mà về sau mới biết là đã bị đóng
chốt tại chỗ và chỉ có một khẩu liên thanh yểm hộ.

Nhân câu chuyện này, viên chỉ huy của một đội bách cơ

[5]

dô-dắc có nói: "Giá giao cho tôi thì chỉ cần mười thằng cô-dắc cũng

chiếm được cái của khỉ ấy".

Ngay từ mấy tháng đầu đã có thể thấy rõ rằng, lòng dũng cảm của

người lính thời trước một con người to lớn, râu ria, dáng dấp hùng
dũng, giỏi phi ngựa, vung kiếm và đứng thẳng người dưới mưa đạn -
bây giờ đã trở thành vô ích. Chiếm địa vị chủ chốt trong chiến tranh
thời nay là kỹ thuật quân sự và cách tổ chức hậu phương. Nhiệm vụ của
binh sĩ nay chỉ còn là chết một cách ngoan cường (và ngoan ngoãn), ở
những vị trí đã được chấm trên bản đồ. Người a cần những người lính
biết nấp, biết dán mình xuống đất, biết lẫn vào màu bụi. Những nghị
quyết đa cảm của hội nghị Gravenhage về vấn đề giết người như thế
nào thì phải đạo, giết như thế nào là vô đạo, đều bị xé toạc đi. Và cùng
với mảnh giấy lộn ấy, những tàn dư cuối cùng của những quy tắc luân
lý vô dụng cũng bị vứt luôn vào sọt rác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.