Không dám tin vào lực lượng cảnh vệ và quân đội mới của thống
lĩnh, (lính "haiđamak"), viên quản lý Grirori Karlovits Mil phải chạy
chọt xin điều một đội trấn thủ về làng Vlađimirxkôiê.
Trong những trường hợp như thế quân Đức rất sẵn lòng chấp thuận,
và hai trung đội có súng máy kéo về đóng ở Vlađimirxkôkiê.
Bọn lính được thu xếp chỗ ở trong các nhà dân. Nghe nói đâu hình
như chính lão Grigôri Karlôvits chỉ định những nhà phải cho lính ở. Dù
thực hư ra sao, thì tất cả những nhà nông dân đã tham gia vào vụ cướp
phá trang viên của công tước hồi năm ngoái, và tất cả những người
ngoài đảng có chân trong ủy ban hành chính tổng (có khoảng mười
người thanh niên đã trốn khỏi làng từ trước khi quân Đức xuất hiện)
đều phải nhận mỗi nhà một tên lính và một con ngựa.
Alekxêy Kraxilnikôv cũng vậy. Hôm ấy một tên lính Đức rất hách,
trang bị đầy đủ lệ bộ, khoác súng trường, đội mũ sắt, đến gõ vào cổng
nhà anh. Vừa nói xi xồ những tiếng gì không sao hiểu được, hắn vừa
đưa tờ lệnh cho Alekxêy xem, tay vỗ vỗ lên vai anh:
- Tốt lắm! Pạn... Họ dọn cho tên lính Đức căn buồng của Alekxêy,
chỉ cất bộ yên cương và khẩu súng trường đi. Tên lính lập tức soạn
buồng: hắn trải ra một tấm chăn rất tốt, treo lên tường một bức ảnh vua
Vilhelm, ra lệnh quét nền nhà cho thật sạch.
Trong khi Matriôna quét nhà, hắn góp áo bẩn lại rồi bảo giặt hộ:
Schmutzig, pfui! - hắn nói - bitte, zat chiô thôi
. Sau đó, hắn rất hài lòng về đủ mọi thứ; hắn để nguyên cả ủng nằm
kềnh ra giường và châm một điếu xì gà lên hút.
Tên lính Đức rất béo, có bộ ria dẹt hai đầu mút uốn cong lên. Quần
áo của hắn đều tốt lành và may rất đẹp. Hắn ăn khỏe như con lợn lòi.
Matriôna dọn vào buồng cho hắn món gì, hắn đều ngốn hết sạch; hắn
thích nhất món thịt mỡ lợn ướp muối. Dọn thịt mỡ cho tên lính Đức ăn,