CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 1114

trước cổng trường là một cỗ xe tứ mã đi đường trường thắng ngựa hàng
ngang, trông chừng trước kia là xe của một ông giám mục, do Đại Á
thần cầm cương. Makhnô từ trên xe khệnh khạng bước xuống, Liôvka
và Karetnik cũng xuống theo.

Makhnô lập tức cho gọi ủy ban cách mạng đến hội ý. Lúc bấy giờ đã

có khá nhiều công nhân tập hợp quanh toa xe của ủy ban cách mạng,
nhốn nháo cả lên. Họ quát bảo ông chủ tịch:

- Mirôn Ivanôvits, ông cứ ra nhìn thử đi: bộ đội xô viết gì chúng nó,

chúng nó là đồ kẻ cướp kia mà!... Đây ông cứ thử để bà Gapka bà ấy kể
cho mà nghe...

Bà Gapka giọt ngắn giọt dài kể lể:

- Mirôn Ivanôvits, bác cũng biết thừa cơ ngơi nhà tôi có những gì...

Thế mà vừa rồi hai thằng xông vào nhà tôi... Nào sữa, nào thịt mỡ
chúng nó lấy ra ăn tất... Chúng nó ngốn như hổ đói... Xong đâu đấy
chúng lại bắt tôi đưa ra sân: lợn đâu, gà đâu... Chúng nó vét sạch... Sao
cho chúng nó vỡ bụng ra mà chết, cái quân khốn nạn ấy.

Ông chủ tịch phải lấy giọng thật nghiêm nghị giải thích rằng một khi

đã trót gọi Makhnô đem quân đến rồi thì có muốn lùi cũng không kịp
nữa. Bây giờ chỉ còn một nhiệm vụ duy nhất là xung phong vào chiếm
thành phố và trao chính quyền lại cho các Xô-viết. Rồi ông bỗng lớn
tiếng quát bà Gapka:

- Đền cho bà hai con lợn! Chưa đủ hẳn? Sẽ cho bà cả một đàn vậy...

Đừng có quấy rầy người ta nữa!...

Trong buổi họp, Makhnô có một thái độ rất kỳ quặc: vừa ngang

ngược lại vừa nhút nhát. Hắn đòi phải phong cho hắn làm tổng tư lệnh
tất cả các lực lương tham chiến, dọa là nếu không quân đội của hắn sẽ
tự động kéo trở về. Hắn nhắc đi nhắc lại rằng chính quyền Xô-viết chưa
có một đơn vị chiến đấu nào bì kịp quân đội của hắn, cho nên phải bảo
toàn đơn vị này chứ không được đem nướng nó vào những trận ẩu đả
chưa được suy tính cân nhắc. Hắn luôn luôn gặm móng tay, và chốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.