CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 1120

chộp lấy hắn. Tên sĩ quan giằng tay ra, túm lấy cổ chàng: "Quân khốn
nạn! Quân khốn nạn" nhưng bỗng lại buông tay ra:

- Rôstsin!

Có ma nó biết thằng sĩ quan ấy là thằng nào, hình như trong bộ tham

mưu của Evert thì phải. Không đáp, Rôstsin dùng súng lục đánh một
phát vào thái dương hắn...

Công sự thứ hai cũng đã chiếm xong. Các công nhân quay ngược

súng máy lại. Bên kia sông, một cái đầu máy rúc còi lên. Và đoàn tàu
có bao cát lăn ầm ầm qua cầu, lao vào nhà ga.

Mặt trời đã mọc từ lâu. Nắng rực lên nhưng không ấm. Đoàn tàu có

bao cát phụt khói đen chạy qua cầu, đưa người và vũ khí đến nhà ga đã
chiếm lĩnh từ tảng sáng. Công nhân thuộc đội biệt động đứng dưới
chiến hào reo hò trông theo. Chiến sự diễn biến tốt đẹp. Bộ binh
Makhnô đã kéo qua sông từ lâu, như một đàn kiến, bò qua mặt băng leo
lên bờ sông dốc đứng, đánh tan các đội án ngữ của cảnh binh vả tản ra
các phố. Tiếng súng vẫn nổ rát, khi xa, khi gần.

- Xaskô, cậu ra ga tìm ông tổng chỉ huy nói là đội chúng ta ngồi đây

từ năm giờ sáng, chưa ăn gì, rét cóng lên rồi, yêu cầu cho một đơn vị
đến thay phiên nhé, - Rôstsin nói với người thợ trẻ có cái cổ trần.
Khuôn mặt trẻ măng ngây thơ mà cương nghị của anh thợ trẻ, mới mọc
lún phún những sợi lông măng quăn quăn bây giờ đã chằng chịt những
vết xước rớm máu: ban nãy tên lính bắn súng máy cao lớn, trước khi lìa
đời, đã tô vẽ cho nó như vậy.

Xaskô co ro trong chiếc áo va-rơi mỏng, nhanh nhẹn chạy đi giữa

mặt đường trống trải, tuy đạn cứ bay chiu chíu xung quanh. Anh em
quát gọi cậu ta: "Này liệu hồn đấy, lại trúng đạn bây giờ, ngốc ạ...
Xaskô, nhớ kiếm ít thuốc lá nhé..." Chỉ một lát sau Xaskô đã quay về,
ngồi xổm xuống trước chiến hào, ném cho các bạn một gói thuốc lá và
đưa cho Rôstsin một mảnh giấy đóng dấu mực hãy còn ước: "Các anh
đợi đấy. Sẽ gửi đến. Makhnô".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.