CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 1156

mười phần rằng ngay cả các vì sao cũng lắng nghe tiếng hát ca ngợi
cuộc sống của mình...

- Hoan hô, hay tuyệt! - Ivan Ilyits nói đoạn cười ha hả - Thôi được,

ngồi thì ngồi, nhưng hễ bắt đầu có chuyện là xuống hầm ngay đấy -
Chàng nắm vai Đasa, kéo sát nàng lại và thì thầm vào tai nàng; - Thích
quá em nhỉ, sao thế không biết?... Em xinh quá...

Chàng khoát tay đi vào hầm. Khi chỉ còn ba người ngồi lại với nhau,

Anixya nói khẽ:

- Giá được ngồi thế này mãi nhỉ... Agrippina nói:

- Hạnh phúc phải đổi bằng máu... Chính vì thế mà nó quý... Đasa

nói:

- Các bạn ạ, trong đời tôi đã thấy biết bao nhiêu chuyện, thế mà tất cả

đều bay qua một bên, không động chạm gì đến mình... Mình cứ đợi mãi
một cái gì đặc biệt, chưa từng có... Trái tim ngu ngốc của mình cứ làm
khổ mình và làm khổ người khác... Thà yêu lấy một đêm thôi, nhưng
phải như thế này này... Hiểu hết, hấp thụ tất cả vào mình, trong một
đêm mà sống hàng triệu năm... Nàng ngả đầu vào vai Anixya.
Agrippina trầm ngâm một lát rồi cũng ngả đầu vào vai bên kia của bạn.
Và họ cứ thế ngồi mãi trên sào, dưới bầu trời đầy sao.

Hỏa lực của pháo binh Kutêpôv được điều chỉnh bằng những chiếc

máy bay bốn cánh mới tinh khôi. Chúng lượn vòng trên những mục
tiêu đang bị pháo kích, ném bồi thêm cho quân đỏ từng cặp bom, rồi
bay là là như những con diều hâu trên thảo nguyên, về phía chân trời,
về phía những trận địa pháo đã bắt đầu nã dữ dội vào bờ sông Manyts
từ tảng sáng.

Để dọa quân địch, sư đoàn gửi đến đây chiếc máy bay duy nhất có

thể cất cánh được: một chiếc Niơpor cũ kỹ chậm chạp đã từng tham dự
cuộc chiến tranh đế quốc và đã được chữa lại bằng phương tiện thủ
công ở Txaritxyn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.