CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ - Trang 218

- Ivan Ilyits bị mất tích, - nàng nói, - tôi không được biết gì về anh ấy

cả. Đasa ngước mắt nhìn lên đàn chim. Chắc trong thành phố phủ tuyết,
lũ quạ này đói lắm. Êlizaveta Kievna với nụ cười ngưng đọng trên đôi
môi đỏ chót đứng yên, đầu gục xuống. Nàng đội chiếc mũ chụp có cánh
che tai, mặc chiếc áo khoác đàn ông, ngực thì chật ních mà cổ lông thì
lại quá rộng, và đôi ống tay ngắn không che được đôi bàn tay đỏ ửng.
Trên cổ nàng, với màu da phơn phớt vàng, mấy bông tuyết đang tan
dần.

- Ngay hôm nay tôi sẽ nói với Nikôlai Ivanôvits,

- Đasa nói.

- Việc gì tôi cũng làm, -Êlizaveta Kievna nhìn xuống chân và lắc

đầu. - Trước đây tôi yêu Ivan Ilyits, yêu ghê lắm ấy. Nàng cất tiếng
cười, đôi mắt cận thị rưng rưng. Thế mai tôi đến nhé, chào cô.

Nàng từ biệt Đasa rồi quay đi, đôi chân đi ủng dạ bước những bước

dài, hai tay lạnh cóng đút vào túi theo kiểu đàn ông.

Đasa nhìn theo nàng, rồi nhíu đôi mày, rẽ sang góc phố và đi vào

cổng tòa biệt thự được dùng làm viện quân y thành phố. Ở đây, trong
những gian phòng cao tường lát gỗ sồi phảng phất mùi iôđôform,
những người bị thương, đầu húi ngắn, mình mặc áo dài, nằm hay ngồi
trên giường. Cạnh cửa sổ có hai người đang đánh cờ đam. Một người đi
bách bộ trong phòng, hắn quay phắt về phía nàng, nhíu cái trán thấp lại
và ngả lưng ra giường, hai tay chắp sau gáy.

-Chị y tá ơi, - một giọng yếu ớt gọi nàng. Đasa đến cạnh giường một

người trẻ tuổi cao lớn, mặt sưng phị, môi dày. - Chị làm ơn trở người
cho tôi nằm sang bên trái một chút - hắn phều phào, cứ sau một tiếng
nói lại một tiếng rên. Đasa ôm choàng người hắn, ráng hết sức nhấc hắn
lên và vần sang một bên như vần cái bị. - Đasa vẫy chiếc nhiệt kế và
đút vào nách cho hắn. -Chị ạ, tôi buồn nôn quá, ăn được chút ít đã nôn
thốc nôn tháo ra hết rồi. Không sao chịu được nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.